THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 147

Thiên Nguyệt Triệt đi tới trước mặt chiêu nghi, phát hiện sắc mặt của

nàng không đúng nhanh chóng hô: “Nặc Kiệt, nàng trúng độc, nhanh gọi y
sư.”

“Này… .” Nặc Kiệt nhìn Thiên Nguyệt Thần một chút.

“Theo lời nói của Triệt nhi đi làm.” Thiên Nguyệt Thần không có bất kỳ

động tác gì, chẳng qua là mục mâu tràn ngập thú vị chăm chú nhìn chằm
chằm bóng dáng nho nhỏ.

Sau đó Thiên Nguyệt Triệt đi tới bên cạnh ngũ hoàng tử Thiên Nguyệt

Thiên Ngọc, vươn bàn tay nhỏ bé trắng noãn ấn xuống cái cổ của hắn, lại
rút ra khăn lụa bạch sắc trong ngực lau đi máu trên cổ Thiên Nguyệt Thiên
Ngọc, mục mâu trong suốt nhíu lại, quả nhiên…

Sau đó đem khăn lụa nhuốm máu vứt bỏ, rồi trở lại bên người Thiên

Nguyệt Thần, tự nhiên giang hai tay ra, Thiên Nguyệt Thần đưa hắn ôm
vào trong ngực thấp giọng hỏi: “Tìm hiểu được rồi?”

“Ân, mặc dù không phải là chuyện đáng giá để ta tìm hiểu, nhưng cũng

có một số thu hoạch.” Thiên Nguyệt Triệt gật đầu, áp vào trong ngực Thiên
Nguyệt Thần: “Phụ hoàng, ta đói bụng, còn chưa ăn.” Thiên Nguyệt Triệt
vuốt vuốt bụng nhỏ của mình.

“Ngươi từ buổi sáng rời giường đến bây giờ đã đến buổi trưa liên tục

không có ăn cơm? Nặc Kiệt, ngươi hầu hạ thế nào?” Tiểu đông tây cư
nhiên liên tục chưa ăn cơm, khó trách lập tức mệt mỏi, thân thể vốn đã yếu.

Vừa nghĩ tới thân thể tiểu đông tây yếu như vậy, mục mâu Thiên Nguyệt

Thần hiện lên ánh sáng lạnh, trò hay lập tức phải ra sân rồi sao.

“Bệ hạ, nô tài đã chuẩn bị ngọ thiện ở Kim Long điện .” Nặc Kiệt nhanh

chóng tiến lên lấy lòng, trời mới biết mới vừa rồi lúc bệ hạ nghe tiểu điện
hạ nói chưa ăn cơm có bao nhiêu âm lãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.