THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1627

Tiếng kêu sợ hãi truyền khắp núi rừng, bóng dáng Thiên Nguyệt từ trên

vách núi nhảy xuống, cứu thiếu niên đang rơi.

Nước từ bàn tay Thiên Nguyệt Triệt phát ra hướng đối diện vách núi,

mượn lực cản, nhảy lên vách núi đối diện.

Kinh ngạc đến ngây người, mặt trắng bệch, toàn thân thiếu niên đều phát

run, không ngờ thoát được hiểm cảnh.

"Phụ thân..." Thiên Nguyệt Triệt vẫy vẫy tay, mặc dù nam nhân không

thể nghe được thanh âm của hắn, nhưng với Thiên Nguyệt Thần lúc nào
cũng chăm chú quan sát, liền hiểu ý tứ.

Thiên Nguyệt Thần một tay nắm áo Nặc Kiệt, một tay nắm Đàn Thành,

nhún người phi thân tới.

Phanh...

Nặc Kiệt và Đàn Thành bị ném trên đất, mặt đầy bụi bặm.

"Phụ thân, tới đây." Thiên Nguyệt Triệt hướng phía Thiên Nguyệt Thần

vẫy tay, "Phụ thân nhìn..."

Thiên Nguyệt Thần đi vào, nhìn nhìn cọc gỗ, mâu quang thâm thúy

không chút biểu tình, tính mạng con người, y chưa bao giờ quan tâm.

Chẳng qua...

"Đây là có ý mưu sát." Thiên Nguyệt Thần thản nhiên nói, bởi vì trên

cọc gỗ có dấu vết bị đao kiếm chém qua.

"Ân." Thiên Nguyệt Triệt gật đầu, "Đối phương có vẻ hiểu rõ hắn, nếu

không đoán chính xác, tùy thời sẽ phát sinh biến..., phụ hoàng..." Thiên
Nguyệt Triệt đột nhiên nhớ ra cái gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.