Không không không không, Da Lạc Tư Đặc Lặc lắc đầu, hắn đối với
chuyện giữa nam nhân và nam nhân không có ý kiến, nhưng bọn họ là phụ
tử a.
Được rồi, hắn đối với phụ tử cũng không có ý kiến, chẳng qua là hắn bị
chấn động, là khó có thể tin, dù sao loại chuyện này là lần đầu tiên hắn
nghe được, có lẽ nghe nhiều mấy lần sẽ không việc gì, Da Lạc Tư Đặc Lặc
tự mình an ủi.
Nhưng lại không hiểu vì sao Thiên Nguyệt Triệt thẳng thắng thừa nhận
như vậy, có bao nhiêu người có thể chấp nhận chuyện giữa hai người bọn
họ, đặc biệt bọn họ còn là phụ tử.
Hoàn hồn, thoáng suy nghĩ: "Cũng khó trách, nguyên lai quan hệ giữa
các ngươi là như vậy, nhưng nếu tin y, cần gì phải tới Tề quận tìm bổn
vương, ngươi sợ giữa bổn vương và y có cái gì đi, không thể tín nhiệm ái
nhân lại dám nói yêu thật buồn cười."
"Không, ta tin y" Thiên Nguyệt Triệt cười mở miệng, để ý cái gọi là
"Thanh mai trúc mã" giữa Thiên Nguyệt Thần và Da Lạc Tư Đặc Lặc là
một chuyện, nhưng chân chính tín nhiệm lại là một chuyện khác, hai người
ở chung một chỗ mười ba năm, mười ba năm này, khiến hắn có đủ thời gian
lí giải Thiên Nguyệt Thần.
"Nói dối, nếu tín nhiệm y, lại không cần tìm đến bổn vương?" Da Lạc Tư
Đặc Lặc cảm thấy một chữ tin của Thiên Nguyệt Triệt thật sự quá miễn
cưỡng.
Bất quá suy nghĩ của hắn không tồi, nếu như thật sự tín nhiệm ái nhân,
như vậy Thiên Nguyệt Triệt cần gì phải ngàn dặm xa xôi tới Tề quận.
"Ha ha, ta tin y, nhưng ta không tin ngươi, ta không tin kẻ đột nhiên xuất
hiện là ngươi, mười ba năm, nếu như các ngươi có lòng đến xem ta, mười
ba năm qua tại sao lại không đến, hết lần này tới lần khác đúng lúc mẫu phi