không giải thích, nhưng Quỳnh Liên có chút sợ, sợ Thiên Nguyệt Triệt bỏ
dở giữa chừng, cho nên tỉ mỉ nói ra.
"Quỳnh Liên, tâm tư của ngươi, bổn điện biết được, nếu bổn điện đáp
ứng trò chơi này, liền sẽ không bỏ dở giữa chừng, dù sao cữu cữu tuổi đã
lớn, nên tìm người gả đi, ha ha ha..." Thiên Nguyệt Triệt cười đắc ý, đắc ý
tới cực điểm, cười đến mức ho khan, cái này gọi là vui quá hóa buồn.
Quỳnh Liên đưa mắt nhìn sang Đàn Thành, tựa hồ muốn nói, ngươi và
hắn hoàn toàn đối lập, làm sao lại thành thị vệ của hắn?
Đàn Thành khiêu mi, cũng là ý tứ kia, ngươi và Da Lạc Tư Đặc Lặc còn
không phải như vậy?
Rõ ràng là hai ngươi vô cùng nghiêm túc, lại đi theo hai chủ tử thực tùy
hứng.
Hôm sau
Da Lạc Tư Đặc Lặc dẫn Thiên Nguyệt Triệt đi tới quân doanh, Da Lạc
Tư Đặc Lặc cẩn thận giới thiệu mọi người cho Thiên Nguyệt Triệt, khiến
Thiên Nguyệt Triệt có cảm giác, nam nhân này đang chuẩn bị hậu sự.
Ném bất an trong lòng sang một bên, Thiên Nguyệt Triệt cẩn thận lắng
nghe, đồng thời liếc mắt nhìn hắn.
Hẳn là tang thương, nghe chuyện cũ của hắn và người nọ, Thiên Nguyệt
Triệt cảm thấy bao quanh sự kiêu ngạo của nam nhân này, là một tầng tang
thương cùng tịch mịch thật sâu.
Hai nam nhân cùng đứng ở trên cao, nhưng không cách nào bỏ qua thế
tục, cho nên khi hắn thừa nhận Thiên Nguyệt Thần thương hắn, mới khiến
Da Lạc Tư Đặc Lặc sợ ngây người.