THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1818

Cũng không còn cách nào đè nén, Địch Trạch hung hăng hôn lên đôi môi

mình ảo tưởng thật lâu, ôn nhu hôn.

Tối nay khắp nơi hiện phong tình.

Thiên Nguyệt Thiên Hâm tựa vào lòng Liệt Hi Tư Đốn Phất Lai, không

lên tiếng, giữa bọn họ từ trước tới nay đều là an tĩnh, ngay cả câu ta thích
ngươi, hoặc là ta yêu ngươi, cũng keo kiệt.

Nhưng ăn ý giữa bọn họ không ai có thể so sánh, ở chung một cách tự

nhiên, phảng phất trên thế giới, không còn ai hấp dẫn ánh mắt bọn họ.

"Nếu năm đó không lựa chọn đứng phía Thiên Nguyệt Triệt, ngươi nói,

hôm nay ta sẽ gặp khó khăn sao?" Liệt Hi Tư Đốn Phất Lai vỗ về mái tóc
dài mềm mại của Thiên Nguyệt Thiên Hâm, hỏi.

"Sẽ, ngươi sẽ gặp khó khăn, thế giới to lớn, sợ là không có chỗ cho

chúng ta dung thân." Thiên Nguyệt Thiên Hâm nhàn nhạt đáp.

"Đúng vậy a, Thiên Nguyệt Thần sẽ giết ta, để ta chuyển thế lần nữa."

Nam nhân kia nhất định sẽ làm như vậy, bởi vì người đó là người yêu của
hắn.

"Nhưng ta sợ khôi phục trí nhớ kiếp trước, sẽ quên ngươi." Sợ a, có thể

nào không sợ, dù sức mạnh trở lại y cũng sẽ sợ, không chỉ y, Thiên Nguyệt
Thần cũng sẽ bất an.

"Không sao." Thiên Nguyệt Thiên Hâm lắc đầu, sau đó xoay người hôn

lên môi y, "Chúng ta có ký ức khắc trong linh hồn, nếu không được, đến
lượt ta theo đuổi ngươi." Cuộc đời này đã nắm lấy tay của ngươi, sẽ không
buông ra.

"Hài tử ngốc, đúng, chúng ta có ký ức khắc trong linh hồn, cho nên ta

không muốn chúng ta chỉ dừng lại ở trong hồi ức, chúng ta sáng tạo vô số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.