THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 539

Có vẻ không giống.

“Là nam nhân kia, là nam nhân mê muội kia.” Thụy Miện nhắc nhở, từ

việc hắn nắm chặt tay có thể thấy được hắn đang tập trung sự chú ý.

Âm phong càng ngày càng mãnh liệt, kiệu hoa bị gió thổi trúng bắt đầu

lay động.

“Rốt cục nàng cũng gả cho ta.” Thanh âm già nua giống như từ dưới nền

đất xa xôi truyền đến, lại có thể cảm thấy tất cả đều ở trước mắt.

Quan tài màu đen từ trong đại sảnh bay ra, dừng trước kiệu hoa, nắp

quan tài trên mặt đất được giơ lên, nếu không phải trời tối có thể thấy được
tro bụi đang bay múa đầy trời.

Nắp quan tài bị mở ra, nam nhân bên trong xuất hiện.

Trường bào hắc sắc, tóc dài hồng sắc phủ lên khuôn mặt, Thiên Nguyệt

Triệt, vàThánh Anh không thể nào nhìn thấy, đương nhiên Thụy Miện đã
từng nhìn thấy qua .

Nam nhân tiến lên một bước vén rèm cửa của kiệu hoa, nữ nhân bên

trong kiệu hoa mặc giá y hồng sắc từng bước nhỏ tiêu sái xuất hiện.

“Lang quân, rốt cục chúng ta đã ở cùng một chỗ.” Rõ ràng là thanh âm

ôn nhu, lại làm cho người ta cảm thấy thân thể bị đông cứng, ngốc lăng mà
đứng.

“Người nào?” Đột nhiên khuôn mặt nam nhân hướng về phía nhóm

người Thiên Nguyệt Triệt nhìn qua.

Sâu trong đôi mắt nâu là một mảnh không khí trầm lặng, rốt cục Thiên

Nguyệt Triệt cũng thấy rõ diện mục nam nhân chân, kinh khủng hơn chính
là trong đôi mắt nâu là mục mâu xanh biếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.