THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 32

Giả như có một người ngồi trên lưng ngựa, giả như trên yên ngựa có vài

cái lỗ có thể đế những con rắn kia chui qua, giả như đã có người mở sẵn
những cái lỗ đó ra, giả như bốn con rắn độc kia chui ra và cắn vào chân của
người ngồi trên yên.

Như thế người này có còn chân nữa không?
Nghĩ đến những chuyện đó đến lòng bàn tay của Yến Nam Phi cũng

không thể không toát mồ hôi lạnh.

Mồ hôi của hắn vẫn chưa kịp chảy ra thì đã nghe được một tiếng tiếng

kêu thất thanh, tiếng kêu rất thê thảm, giống như ai bị đâm một kiếm vào
ngực.

Tên kỵ sĩ vừa bỏ chạy lúc nãy, vốn dùng khinh công “Yến Tử Tam Sao

Thủy”, phóng xa ngoài bảy trượng.

Thế nhưng đến lần thứ tư hắn nhảy lên, bỗng kêu lên thất thanh, từ trên

không rơi bịch xuống.

Vừa rồi đao quang nhất phát, chẳng những xẻ đôi tấm yên ngựa, chém

đứt rắn độc, mà còn gây tổn thương rất sâu đến lòng dạ hắn, ruột gan hắn.

Hắn lăn lộn trên mặt đất trông giống như một con rắn đang cuộn mình

quằn quại.

Chẳng ai quay đầu lại nhìn.
Yến Nam Phi lặng lẽ đặt một nửa tấm yên ngựa trong tay xuống, ngẩng

đầu lên, chăm chú nhìn Phó Hồng Tuyết.

Tay Phó Hồng Tuyết tại cán đao, đao nằm trong vỏ.
Yến Nam Phi lại im lặng một hồi lâu, thở dài, nói:
- Chỉ hận một nỗi ta được sinh ra quá muộn, ta không được thấy!
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Ngươi chưa thấy đao của Diệp Khai?
Yến Nam Phi nói:
- Chỉ hận ta vô duyên, ta...
Phó Hồng Tuyết cắt ngang lời hắn nói:
- Ngươi vô duyên nhưng lại may mắn, trước đây cũng đã có người thấy

đao của hắn xuất thủ...

Yến Nam Phi vớt vát hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.