THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 188

Tào Đình

Thiên Thần Sa Ngã

Dịch giả: Tạ Thu Thuỷ.

Phần IV - Chương hai mươi

Đạm Ngọc mở cửa bước vào căn hộ của Hà Duy, chẳng thấy một ai. Trên
bàn ăn lộn xộn những bát đĩa và thức ăn thừa từ mấy hôm trước, lại còn cả
một chai nước hoa Lancome mới tinh chưa mở.
Đạm Ngọc cầm chai nước hoa lên ngửi ngửi, cảm thấy hơi áy náy.
Nàng đành xắn tay áo dọn dẹp lau rửa, rồi chuyển đến ở luôn. Chẳng biết
bao giờ Hà Duy mới về, căn hộ có người ở sẽ không đến nỗi bị bụi bặm
quá.
Thoắt cái đã đến giữa tháng Ba, Đạm Ngọc đến chợ hoa mua mấy giò lan
về nhà. Nhà có ít hoa cỏ trông sẽ sáng sủa vui mắt hơn.
Nàng lại mua cả mấy con cá vàng về nuôi. Đạm Ngọc đi ra đi vào phòng
ngủ và bếp; cá vàng cũng bơi qua bơi lại mấy hòn giả sơn trong bể cá. Có
động có tĩnh, Đạm Ngọc sống một mình mới thấy đỡ nhàm chán. Nàng một
mình tưởng tượng lúc Hà Duy về sẽ ngạc nhiên vì căn nhà đã trở nên đẹp
đến thế.
Khi căn nhà đã thật sự giống căn nhà thì Hà Duy trở về.
- Anh đi đâu lâu thế? Em tưởng anh trốn đóng tiền nhà nên ở lì dưới quê cơ
đấy!
Hà Duy vừa về đến nơi, Đạm Ngọc liền vội vàng ra đón, miệng bô lô ba la
đủ thứ, giúp Hà Duy xách bớt hành lý và cả một chiếc túi gì đó rất đẹp.
- Em vẫn ở đấy cơ à? – Đây là câu đầu tiên Hà Duy hỏi khi nhìn thấy Đạm
Ngọc, dường như việc nhìn thấy nàng làm anh ngạc nhiên.
- Anh không thích em ở đây sao? - Đạm Ngọc hỏi lại, cười hinh hích, giúp
Hà Duy đặt cẩn thận chiếc túi đẹp xuống, nàng hơi hiếu kỳ không biết bên
trong là thứ gì. Nàng nhìn Hà Duy, thấy anh ta chẳng nói gì, cũng không
hỏi nữa.
- Ầy… anh tưởng em ở khách sạn! – Hà Duy nói, mắt không ngừng liếc về
phía chiếc túi lộng lẫy kia, vẻ rất căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.