THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 222

mấy lời:

- Để tôi nghĩ đã.
- Được, tôi cũng không phải là người không biết thế nào là thấu tình đạt lý!
Dù sao chúng ta cũng đã có một đêm vui vẻ tình cảm bên nhau, tôi cho anh
phân ra trả ba lần, trong vòng nửa năm phải trả hết! Việc này quyết định thế
nhé! Chút nữa A Lam quay về tôi sẽ giả vờ không quen biết anh, anh cũng
phải làm như vậy.
Tôi chẳng phản ứng gì hết, ngồi đờ đẫn trên đi-văng.
Chẳng bao lâu sau, A Lam đã quay lại, túi thức ăn lớn nhỏ đủ cả, vừa vào
đến cửa đã sung sướng khoe ầm lên hôm nay cậu ta mặc cả thành công
được một tệ.
Lý San đón cậu ta, mắng yêu:
- Một tệ chứ có phải một triệu đâu, xem anh tự đắc kìa!
Câu nói vô tình của Lý San chỉ làm A Lam hơi ngạc nhiên, nhưng sang đến
tai tôi thì thành ra một lời nhắc nhở ngầm. Cứ như là bị ma quỷ quất roi
thúc giục vậy.
- Em mơ về một triệu nhiều quá thành ra hâm rồi hay sao thế?! Làm gì có
một triệu dễ dàng đến thế! – A Lam ngốc nghếch nói. – Nấu cơm đi đã, có
thực mới vực được đạo. Cần anh giúp không?
A Lam chủ động đề nghị vào bếp nhưng Lý San từ chối.
- Các anh cứ nói chuyện đi, em đoán chắc anh Hà Duy có nhiều chuyện
muốn nói lắm đấy!
Lý San nói, chẳng biết vô tình hay cố ý liếc tôi một cái, cái nhìn khiến tôi
nổi da gà. Hình như mỗi câu nói của cô gái này đều như vô tình mà lại là cố
ý vậy.
- Hả? Thế à? Hà Duy, có chuyện gì anh nói đi!
A Lam xem ra chẳng biết gì, A Lam xem ra vẫn vui vẻ như cũ.
- Chẳng có gì.
– Tôi nói. - Người anh em sao trông mệt mỏi thế này, em thấy anh hình
như đang hoang mang lo lắng ấy!
A Lam đoán, mắt nhìn tôi kỹ lưỡng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.