THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 35

vào mặt cô ta quả là thích hợp vô cùng.
- Để tôi thử xem! – Tôi đáp qua quýt.
Cô ta nghe thế bỗng xoay 180 độ, trở về cái vẻ vui mừng rất trẻ con:
- Thế thì chịu thua anh rồi!
Lúc này rượu đã ngấm, tôi thấy mệt.
Tôi lăn lưng xuống nằm cạnh cô ta, an phận với sự sắp xếp an bài của cơn
buồn ngủ. Trước khi ngủ, tôi thầm nghĩ đến A Lam: “Người anh em à, lời
cậu thành sự thật rồi đấy! Anh hôm nay quả nhiên trúng độc đắc rồi”.
Tôi đang chìm dần vào giấc ngủ êm đềm, bỗng nghe tiếng chuông cửa, nhất
thời quên mất đây là khách sạn. Tôi lẩm bẩm: “Mẹ nó chứ, muộn thế này
mà đứa nào còn đến quấy rầy không biết?!” Vẫn trong cơn mơ màng, tôi
mặc vội chiếc quần lót ra mở cửa. Cái đầu óc u mê của tôi bỗng tỉnh trở lại.
Ôi thiên thần Nhậm Đạm Ngọc.
- Chào anh! Lý San về chưa?
Thiên thần hỏi tôi, câu hỏi tặng kèm một nụ cười nhẹ nhàng, điềm tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.