THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 48

có. Dù sao, tôi và cô cũng đã có một đêm hoan lạc bên nhau.
Cái sức hấp dẫn mạnh mẽ đã lôi cô đến đây lúc đầu dường như đã hoàn
toàn tiêu tan lúc cô quay lưng bước đi. Tôi chẳng biết cô đã nhận được gì.
Nếu quả thật những gì hôm qua cô nói với tôi là sự thật, cô vẫn còn một
người mẹ bệnh nặng ở nhà, liệu cô sẽ mang được gì về cho người mẹ đang
mỏi mòn ngóng đợi… ngoài bó hoa đang ôm trong tay – những đóa hoa
bách hợp rất thanh cao và rất thuần khiết?
Tiễn Lý San về rồi, tôi gọi điện ngay cho A Lam:
- Này cậu, anh trúng giải độc đắc rồi.
- Thật á? Ở đâu? Cho em đến xem xem nào!
Nghe tiếng A Lam trong điện thoại dường như còn kích động hơn cả tôi,
như thể muốn moi từ trong điện thoại của tôi ra toàn bộ các chi tiết và tình
huống.
- Đi rồi. Vừa mới lên máy bay xong.
- Sao? Đi rồi á? Đúng là đồ dở hơi, bảo anh là lúc nào gặp được phải giữ lại
cho em xem cơ mà, em vẫn chưa bao giờ biết loại con gái hèn hạ đến thế
trông như thế nào.

A Lam cứ thích nghĩ là trong các cô đến ứng thí, cô nào chịu ngủ với tôi
đều là hạng hạ lưu cả. Thật ra cậu ta đâu hiểu gì về những cô gái ấy, đã
muốn lọt vào nhà danh giá thì chẳng từ thủ đoạn nào cả.
Trên đường về, tôi gặp một đứa bé ăn mày. Đôi mắt nó ầng ậng nước, chìa
tay xin tôi tiền, đôi tay giống hệt cành củi khô.
Đôi mắt nó lóng lánh sao giống hệt Lý San, thậm chí còn có sức thuyết
phục hơn. Chỉ có những giọt nước mắt vì đói mới có thể coi là nước mắt
đau buồn thật sự.
Đưa cho đứa bé đó một đồng, tôi nhận lại lời cám ơn cảm động chân thành
của nó.
Bỗng nhiên, tôi nhớ đến đứa con trai nhỏ còn ở quê, thằng bé thường say
mê chơi xe tăng ở bên đường, tôi nhớ ra tôi còn là một người cha.

Đúng lúc đó có điện thoại. Là thư ký của Tào Lợi Hồng, lệnh cho tôi sáu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.