THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ - Trang 397

Dan Brown

THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ

Chương 93

Langdon chẳng cần biết sẽ đi đến đâu. Bản năng là phương tiện định hướng duy
nhất để thoát khỏi hiểm nguy lúc này. Khuỷu tay và đầu gối đau rát vì phải bò
lồm cồm dưới gầm ghế. Nhưng Langdon vẫn tiếp tục bò. Tâm trí mách bảo anh
hãy di chuyển về bên trái. Nếu ra được đến lối đi giữa là có thể chạy thoát ra
ngoài
. Anh biết điều đó là không thể. Lối đi chính đã bị cả một bức tường lửa
bịt mất rồi!
Đầu Langdon căng ra để tìm đường thoát thân, trong khi tay và chân
vẫn tiếp tục bò. Tiếng bước chân bên phải đã gần hơn.
Langdon hoàn toàn bị bất ngờ. Anh cứ tưởng còn khoảng 3 mét nữa thì sẽ đến
cửa trước của thánh đường. Nhưng anh đã ước lượng sai. Bất ngờ, những chiếc
ghế đang che chắn cho anh biến mất. Langdon sợ cứng người, người anh nhô
hẳn ra ngoài, ngay phía trước thánh đường. Từ góc nhìn kỳ dị của anh lúc này,
Langdon thấy một hình khối rất lớn hiện ra phía tay trái, chính là tác phẩm nghệ
thuật đã dẫn dắt anh đến đây. Langdon đã quên hẳn tác phẩm điêu khắc này.
Khoảnh khắc đê mê của thánh Teresa hiện ra, chẳng khác nào một vật phẩm
khiêu dâm thời hiện đại… vị thánh trong tư thế nằm ngửa, cơ thể oằn oại trong
hoan lạc, miệng hé mở như thể đang rên rỉ đê mê, và trên người nữ thánh, một
thiên thần đang giương cao cây giáo lửa.
Một phát đạn nổ ngay trên hàng ghế băng, sượt qua đầu Langdon. Anh bất giác
căng người lên như một vận động viên thể thao đang chạy nước rút. Lượng
adrenaline trong máu tăng vọt, theo bản năng, anh chạy, đầu chúi xuống, chạy
ngang qua thánh đường rộng lớn, hướng về phía tay phải. Lại có tiếng súng nổ
sau lưng, một lần nữa Langdon chúi xuống thật thấp, rồi trượt chân, văng một
đoạn dài trên sàn đá hoa cương, rồi ngã vật xuống ngay trước hàng lan can của
một cái hốc tường bên tay phải.
Đúng lúc này, anh trông thấy cô gái đang nằm bất động phía cuối thánh đường.
Vittoria! Đôi chân trần của cô gái quặp lại, bất động, nhưng hình như vẫn còn
thở. Langdon chẳng kịp làm gì để giúp Vittoria.
Ngay lập tức, tên sát thủ vòng qua những hàng ghế bên tay trái nhà thờ và bắt
đầu sải bước về phía Langdon. Trong tích tắc, Langdon nhận ra, thế là hết. Hắn
giương súng lên, và điều duy nhất Langdon có thể làm trong lúc này là lăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.