rồi.
Vittoria gật đầu:
- Ông ấy có quyền làm như thế. Lúc đầu chúng ta đã sai lầm mà.
- Sai lầm của tôi đấy chứ.
- Vậy thì anh hãy chuộc lỗi đi. Lần sau thì phải tóm được hắn.
Lần sau, Langdon thấy lời động viên này thật ác. Làm gì còn lần nào khác nữa!
Chúng ta thua mất rồi!
Vittoria xem đồng hồ đeo tay của Langdon.
- Mickey nói rằng chúng ta còn 40 phút nữa. Anh hãy tỉnh táo lại đi để giúp tôi
tìm đầu mối thứ hai.
- Tôi đã nói rồi, Vittoria, các tác phẩm điêu khắc giờ không còn nữa. Con dường
ánh sáng bây giờ… - Langdon chợt bỏ dở câu nói.
Vittoria mỉm cười dịu dàng.
Đột nhiên Langdon loạng choạng đứng lên. Anh liên tục quay đầu hết vòng này
đến vòng khác, chăm chú nhìn những hình vẽ và tác phẩm nghệ thuật quanh
mình. Kim tự tháp, những ngôi sao, các hành tinh, hình e-lip. Đột nhiên anh
nhận ra tất cả. Đây mới chính là bàn thờ khoa học đầu tiên! Đây chứ không phải
điện Pantheon!
Lúc này anh mới hiểu thế nào là nhà nguyện của hội Illuminati, tinh tế hơn cung
điện Pantheon trứ danh nhiều! Nhà nguyện Chigi là một góc kín đáo, đúng ra thì
nó chỉ là một cái hốc tường, một công trình để tôn vinh nhà Mạnh Thường Quân
vĩ đại của khoa học, và được trang trí bằng những hình tượng rất thế tục.
Thật là hoàn hảo.
Langdon đứng trước bức tường, chăm chú quan sát hình Kim tự tháp khổng lồ
được khắc trên đá. Vittoria nói hoàn toàn đúng. Nếu nhà nguyện này chính là
bàn thờ khoa học đầu tiên thì ở đây phải có tác phẩm điêu khắc được dùng để
chỉ hướng.
Langdon chợt thấy một luồng điện xuyên khắp toàn thân, hoá ra anh vẫn còn cơ
hội. Nếu dấu hiệu chỉ đường vẫn còn nguyên ở đây thì họ có thể lần theo dấu để
tìm ra bàn thờ khoa học tiếp theo, và vẫn còn cơ hội tóm được hung thủ.
Vittoria đến bên Langdon:
- Tôi đã biết người nghệ sĩ vô danh của hội Illuminati là ai rồi.
Langdon quay phắt lại: