THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ - Trang 81

Giờ thì Vittoria đã về đến nhà. Nhưng nhà là gì chứ? CERN, thế giới của cô từ
năm 12 tuổi, đột nhiên trở nên xa lạ. Người cha thân yêu, người đã biến nơi này
thành xứ sở thần tiên, giờ đây không còn nữa.
Hít thở sâu, cô gái tự nhủ, nhưng tâm trí vẫn chẳng dịu đi chút nào. Bao nhiêu
câu hỏi cứ xoay đảo trong đầu. Ai giết cha? Và tại sao? Cái anh chàng "chuyên
gia" người Mỹ này là ai? Tại sao Kohler lại khăng khăng đòi xem phòng thí
nghiệm?
Kohler nói rằng có bằng chứng cho thấy vụ sát hại cha cô liên quan đến dự án
đang tiến hành. Bằng chứng nào? Không ai biết chúng tôi đang làm gì! Cho dù
có biết đi chăng nữa thì giết cha tôi để làm gì
?
Sải bước dọc theo đường hầm LHC, xuống gần đến phòng thí nghiệm của cha,
Vittoria nhận ra rằng mình sắp công bố thành tựu lớn nhất đời của cha, còn cha
thì không thể có mặt ở đây được nữa. Trong trí tưởng tượng của Vittoria,
khoảnh khắc này đáng ra phải hoàn toàn khác. Cô gái đã mường tượng cảnh cha
mình mời những nhà khoa học hàng đầu của CERN đến phòng thí nghiệm, cho
họ xem phát minh của hai cha con, và quan sát vẻ mặt kinh ngạc của họ. Rồi cha
sẽ nở một nụ cười rạng rỡ, và ôn tồn giải thích rằng nhờ có ý tưởng của Vittoria
nên cha đã có thể biến dự án thành này hiện thực… rằng con gái của cha là một
phần không thể tách rời trong những phát minh mang tính đột phá này. Vittoria
thấy cổ họng mình tắc nghẹn. Đáng ra mình phải được chia sẻ khoảnh khắc này
với cha. Nhưng giờ đây chỉ có một mình Vittoria. Không đồng nghiệp. Không
có những khuôn mặt rạng rỡ. Chỉ có một anh chàng người Mỹ xa lạ và
Maximilian Kohler.
Maximilian Kohler.
Từ thuở bé, Vittoria đã không thích người đàn ông này. Dù sau này cô gái có
ngưỡng mộ trí thông minh kiệt xuất của ông ta, thì lối cư xử vô tình và lạnh lẽo
của Kohler vẫn luôn đối lập hoàn toàn với thái độ nồng hậu của cha cô. Kohler
theo đuổi khoa học vì tính lôgíc thuần khiết của nó… còn cha cô lại vì những
trăn trở tâm linh. Vậy mà kỳ lạ thay, hai người lại luôn luôn kính trọng nhau, dù
không ai nói thành lời. Thiên tài, có người đã giải thích với cô, thường chấp
nhận tài năng một cách vô điều kiện.

Thiên tài, cô thầm nghĩ. Cha… Cha đã mất rồi.
Lối vào phòng thí nghiệm của Leonardo Vetra là một hành lang dài được khử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.