giữ cho phản vật chất tách biệt khỏi vật chất là một thách thức lớn, vì mọi thứ
trên trái đất này đều làm bằng vật chất. Những mẫu này phải được cất giữ ở
những nơi nó không bao giờ được chạm vào bất cứ cái gì - kể cả không khí.
Langdon kinh ngạc. Trong môi trường chân không ư?
Những cái bẫy phản vật chất này…, - Kohler đột ngột ngắt lời, mặt đầy vẻ ngạc
nhiên khi ông ta lướt ngón tay xanh xao của mình quanh đế hộp - đều do cha cô
thiết kế à?
- Sự thật thì chúng do tôi thiết kế, cô gái đáp.
Kohler ngước nhìn lên.
Giọng nói của Vittoria vẻ đầy khiêm tốn:
- Cha tôi tạo ra những hạt phản vật chất đầu tiên nhưng lại lúng túng không biết
nên lưu giữ chúng thế nào. Tôi đã nảy ra ý tưởng về những cái hộp này. Những
vỏ hộp bằng công nghệ nano tổng hợp kín khí với các nam châm điện ngược
chiều ở hai đầu.
- Có lẽ tài năng của cô vượt trội hơn ông ấy rồi đấy.
- Không hẳn đâu. Tôi lấy ý tưởng này từ thiên nhiên. Những con sứa Bồ Đào
Nha thường bẫy cá giữa các xúc tu của chúng, dùng tế bào điện châm. Tôi cũng
dùng nguyên tắc tương tự. Mỗi hộp có hai nam châm điện, mỗi đầu một cái. Từ
trường ngược chiều nhau đan xen ở giữa và giữ các phàn vật chất lơ lửng giữa
chân không.
Langdon nhìn lại chiếc hộp. Phản vật chất đang trôi bồng bềnh trong chân
không, không chạm vào bất cứ thứ gì. Kohler nói đúng. Quả là thiên tài.
- Thế còn nguồn năng lượng cho những nam châm thì lấy ở đâu? - Kohler thắc
mắc.
Vittoria chỉ tay:
- Trong cột, dưới cái bẫy. Những cái hộp này được bắt vít vào một chân đế liên
tục nạp điện, cho nên nguồn năng lượng cho những thỏi nam châm này không
bao giờ cạn.
- Còn nếu như năng lượng cạn kiệt thì sao?
Hiển nhiên là phản vật chất sẽ thoát khỏi tình trạng bị treo lơ lửng, rơi xuống
đáy hộp, và chúng ta sẽ thấy sự huỷ diệt.
Langdon căng tai nghe ngóng:
- Sự huỷ diệt? - Anh không thích nghe từ đó chút nào.