THIẾT CỐC MÔN - Trang 290

“Tửu điếm này có nhiều điều đáng nghi, nên cẩn thận đề phòng thì hơn.”
Mọi người nhìn nhau hội ý. Bỗng dưới lầu một giọng nói khàn khàn phát ra
:
- Thế nào, các người sợ ta ăn không trả tiền phải không?
Tiếp theo nghe tiếng bước chân “lốc cốc” nơi cầu thang, hai người bước
thẳng lên lầu.
Đi trước là một hành khất áo vá trăm miếng, đầu chít khăn, mặt đầy đặn.
Phía sau là một trung niên thư sinh, ngũ quan tuấn tú, mình mặc chiếc áo
rách, đầu đội khăn, chân mang giầy cũ, tay phất chiếc quạt chỉ còn mấy
cọng nang đen lay láy.
Hai người vừa lên đến lầu, tiến ngay đến chiếc bàn kế gần cửa kéo ghế ngồi
mạnh xuống.
Lão hành khất đập tay xuống bàn, đưa mắt nhìn tên tiểu nhị đang hầm hầm
tiến theo sau, cười bảo :
- Tiểu nhị, mối hàng đã đến cửa, chớ có làm bộ nhăn nhó khó coi lắm, mau
đem rượu thịt lên đây, không lẽ ngươi sợ chúng ta chết ngay không thu
được tiền hay sao chớ?
Tên tiểu nhị nghe nói, sắc mặt liên tiếp biến đổi mấy lần, gượng cười đáp :
- Lão đại nhân nói vậy chứ tiểu nhân này đâu dám!
Lão hành khất ha hả cười :
- Vậy mới phải chứ, mau đem rượu thịt lên đây!
Tiểu nhị vâng dạ luôn miệng, đoạn quay lưng vội vàng xuống lầu. Chẳng
mấy chốc, rượu thịt bưng lên ngổn ngang, phân ra dọn nơi bàn Văn Đồng
và lão hành khất.
Lại thêm mấy tiếng “lốc cốc” khua động nơi cầu thang, ba người lại lên
đến. Dẫn đầu là một lão già mặc áo bào trắng, theo sau là hai đại hán tướng
mạo quái dị.
Cả ba tiến đến chiếc bàn đối diện với lão hành khất, kéo ghế điềm nhiên
ngồi. Tiểu nhị không đợi bọn họ kêu, vội vã đem rượu thịt bày dọn đàng
hoàng.
Lão già áo trắng bưng ly rượu lên nhìn qua, đoạn đưa lên miệng uống một
hơi đến cạn, gật gù khen :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.