THIẾT CỐC MÔN - Trang 302

ra nhìn, nhờ khuất bóng khối đá nên cả hai có thể quan sát được tất cả mà
không sợ bị phát giác đến.
Khổ Ma Lam Phong và Ỷ Ma Vương Phổ Côn hai người đứng đối diện
cách nhau khoảng một trượng. Bên cạnh hai người, hai tên bận hoa phục
đứng trân trân như hai pho tượng gỗ.
Khổ Ma Lam Phong chỉ hai tên hoa phục, nghiến răng nói :
- Hai ngươi có cứng đầu đến đâu, lão phu cũng quyết hỏi cho ra. Hừ!
Không cho các ngươi nếm chút mùi khổ...
Vương Phổ Côn ngắt lời, cười nói :
- Thật lớn lối! Lam lão nhi, ngươi có bực tức gì cũng không nên đem trút
lên đầu hai tên hậu bối ấy được!
Lam Phong tức giận quát :
- Ngươi chớ chen vào việc của ta, đợi ta trị hai tên này xong rồi sẽ đến lượt
ngươi chứ chẳng muộn đâu!
Ỷ Ma Vương Phổ Côn nghe xong liền ha hả cười bảo :
- Được, được! Ngươi muốn trị bọn nó thì cứ việc động thủ đi, cho đến bọn
nó có thốt điều gì không phải thì ta cũng cứ việc như không nghe thấy thì
xong!
Lam Phong lạnh lùng hừ một tiếng :
- Cần gì đến ngươi!
Nói đoạn, hướng tay về phía hai tên hoa phục diêu phong liên tiếp điểm
mấy hồi, miệng quát lớn :
- Huyệt đạo của hai ngươi đã giải rồi đấy, nếu không thật tình trả lời thì chớ
trách ta!
Ngưng một lát, lại đổi giọng hỏi :
- Sào huyệt của ngươi nơi nào?
Hồi lâu, chẳng thấy hai tên hoa phục trả lời.
Văn Đồng và Thanh Sương không khỏi ngầm phục sự cứng đầu của họ,
song đến lúc đưa mắt quay sang nhìn hai người, bất giác không khỏi bụm
miệng cười thầm.
Chỉ thấy hai tên hoa phục y nhiên đứng trợn mắt há miệng, chứng tỏ các
huyệt đạo bị điểm vẫn chưa được giải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.