THOÁT BÓNG - Trang 190

phải mất một đống thời gian để cố hiểu được lời nói giữa những âm
thanh nền này.

Bà nhấn gọi đi. Khi người kia trả lời, bà nói vắn tắt, “Đã xảy ra

chuyện gì?”

Có một khoảng ngừng ngắn. Có lẽ hắn ta đang cố nghĩ ra một lời

biện minh hợp lý cho thất bại của hắn, nhưng rồi cuối cùng hắn nói
đơn giản, “Hai kế hoạch đều thất bại.”

Felice kinh ngạc. “Cả hai?” Lạy Chúa, làm sao có chuyện đó?

Xavier luôn là một vấn đề khó nhằn, nhưng người kia đáng ra phải dễ
như ăn bánh. Chuyện này còn tệ hơn cái kịch bản xấu nhất nữa. “Làm
sao có thể như vậy, trừ khi người của ông hoàn toàn bất tài?”

“Vụ tấn công xảy ra ở một nhà hàng. Chủ tiệm quyết định làm anh

hùng với một cây súng hoa cải. Người của tôi trốn thoát, nhưng bị lỡ
mất mục tiêu.”

“Ông thật là tên ăn hại khốn kiếp.” Bà giận tới mức khó có thể nói

chuyện. Bà ít khi phải vận tới lời lẽ thô tục , nhưng bà sẽ là người phải
trả một cái giá rất lớn cho thất bại của ông ta. Hắn có thể nhún vai và
chuyển sang khách hàng khác, trong khi bà bị bắt phải ở lại xử lý một
tai hoạ.

“Vụ súng hoa cải không ngờ tới được. Đôi khi chuyện như thế cũng

xảy ra.”

“Tôi hy vọng người của ông đã làm theo hướng dẫn.” Lizette đáng

lẽ phải chết. Trời đất, cô ta còn không phải là một người bình thường!
Được rồi, nói thế hơi quá. Nhưng một người bị xoá đi một phần ký ức
và một mớ trang điểm thì không thể hy vọng người đó có thể tiếp tục
hành động ở mức trước đây được. Xử cô ta đáng ra phải dễ như giỡn
chơi. “Nói với tôi là bọn họ xử cô ta sau đó.”

“Vẫn chưa. Cô ta trộm một cái xe ở bãi đậu và trốn mất.”
“Vậy giờ cô ta không trong xe của chính cô ta?” Felice ấn vào sóng

mũi. “Không có lý nào. Xe cô ta ở ngay đó, tại sao phải trộm xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.