Graber nhìn bao thơ. Y chắc chắn rằng lão ta đã mở. Mở ra xem là giấy
gọi Elisabeth phải đến Sở Cảnh sát Mật vụ sáng nay vào lúc mười một giờ
rưỡi. Y xem đồng hồ. Đã gần mười giờ rồi.
- Được rồi. Kể ra không sớm quá, chúng tôi vẫn đợi từ lâu.
Y để thơ vào túi.
- Có thế thôi à ông?
- Thế chưa đủ à?
Ông ta nheo mắt lại, hiếu kỳ.
Graber cười.
- Ông có biết một căn nhà nào không mách giùm tôi.
- Không. Ông cần nhà à?
- Tôi không, nhưng nhà tôi cần.
- Thật à?
Ông ta hỏi lại vẻ như không tin lắm.
- Thật, tôi trả tiền vô cửa hậu.
- Thật à?
Ông ta nhắc lại lần nữa.
Graber bước ra. Y cảm thấy lão ta đưa mắt qua cửa sổ nhìn theo. Y dừng
lại và làm như nhìn mấy cái xà nhà. Rồi y thong thả bước đi. Khi đã đi
khuất y lấy thư ra. Một cái thư in sẵn, cả chữ ký nữa, chỉ có ngày tháng và
tên Elisabeth mới đánh máy điền vào. Chữ A nào cũng ở trên đường kẻ.