THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 290

Còn chưa kịp lên ô tô, cô chợt nhìn thấy một thứ gì đó màu trắng bay đến.

Thứ màu trắng đập trúng mặt Lâm Thiển, làm sống mũi và mắt cô đau buốt.
Một chất dịch dinh dính chảy trên mặt, pha lẫn mùi tanh.

Là trứng gà, có người nấp trong bóng tối ném trứng gà vào người cô.

Tầm mắt Lâm Thiển mờ mịt, trên mặt vô cùng khó chịu. Lệ Trí Thành

nắm chặt cánh tay cô, Tưởng Viên và Cao Lãng ở gần đó quay sang hỏi:
“Không sao đấy chứ?”

Lâm Thiển đáp: “Không sao”, đồng thời lau mặt. Nhưng bên cạnh có một

bàn tay còn nhanh hơn, nhẹ nhàng lau đi lòng trứng và vỏ trứng vỡ dính
trên mặt cô.

Sau đó, giọng nói có phần tức giận của Lệ Trí Thành ở trên đầu truyền

tới: “Chưa thấy vết thương em đã nói không sao rồi? Đừng động đậy.”

Lâm Thiển lập tức đứng tim. Dù tầm nhìn mơ hồ, cô vẫn thấy gương mặt

của Lệ Trí Thành. Thần sắc của anh nghiêm nghị, đôi mắt đen sắc bén bức
người.

Ánh mắt của anh khiến trái tim Lâm Thiển như bị bóp nghẹt. Đầu óc vốn

trống rỗng của cô đột nhiên xuất hiện cảm giác khó chịu.

Đúng lúc này, vô số tiếng bụp bụp vang lên, cũng không biết trứng gà đập

trúng vào đâu. Lệ Trí Thành phản ứng nhanh như chớp, đẩy Lâm Thiển vào
xe ô tô rồi quay đầu nói với Cao Lãng: “Mau bắt bọn họ về cho tôi! Một tên
cũng đừng để chạy thoát.”

Vẻ mặt anh lúc này vô cùng lạnh lùng.

Xung quanh tối mờ mờ nên không rõ những kẻ đánh lén trốn ở nơi nào.

Tuy nhiên, sau câu ra lệnh đầy phẫn nộ của Lệ Trí Thành, bức tường thấp ở
phía đối diện vang lên tiếng bước chân rầm rập. Cao Lãng lập tức dẫn mấy
nhân viên bảo vệ đuổi theo đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.