THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 357

Không ngờ Lệ Trí Thành cũng có lúc không thể kiềm chế.

Chẳng phải anh thản nhiên để lại cho cô nụ hôn rồi âm thầm bỏ đi mất

hay sao? Anh chơi chiêu “lạt mềm buộc chặt”, đợi cô tự động quay về vòng
tay anh đúng không?

Nhưng Lâm Thiển biết rõ, tại sao anh gọi điện vào lúc này.

Bất cứ ai xem quảng cáo thứ hai cũng biết nhãn hiệu Khuynh Thành chắc

chắn thành công. Thành công rồi trở về là lời hứa của cô.

Con người Lệ Trí Thành từ trước đến nay nói một là một, hai là hai, chỉ e

anh sẽ không để cô ở bên ngoài thêm một ngày ấy chứ.

“Cho em thêm mấy ngày.” Lâm Thiển cất giọng dịu dàng mang một chút

xảo quyệt: “Trở về như vậy vẫn không đủ hoành tráng”. Ngừng vài giây, cô
tiếp tục mở miệng: “Em đã từng nói, phải khiến tất cả mọi người nhìn
thấy.”

Lệ Trí Thành trầm mặc trong giây lát.

Có lẽ vào thời khắc này, Lâm Thiển không biết tâm tình trong lòng người

đàn ông. Giọng nói lanh lảnh của người phụ nữ anh yêu mang theo một
chút ngạo mạn và láu cá giống như hạt trân châu rực rỡ tô điểm trái tim anh.

Anh thừa nhận bản thân hoàn toàn bị người phụ nữ này mê hoặc. Tình

cảm đó khác với tình cảm trong quá khứ. Trước đây, anh cũng có dục vọng
chiếm hữu mãnh liệt đối với cô, nhưng lúc bấy giờ anh vô cùng ung dung,
bởi cô luôn ở trong bàn tay anh. Sự thật đúng là vậy, dù cô có độc lập đi
chăng nữa nhưng vẫn lệ thuộc vào anh, bất kể tình yêu hay sự nghiệp.

Anh thừa nhận, từ trước đến nay bản thân rất hưởng thụ sự lệ thuộc của

cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.