THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 397

Trần Tranh ngồi một lúc rồi quay đầu xe. Đi men theo con phố thương

mại này một đoạn, anh ta liền nhìn thấy cửa hàng bán quần áo của một nhãn
hiệu nổi tiếng nằm ở bên tay phải. Cửa hàng gồm hai tầng, tấm biển quảng
cáo lớn bật đèn sáng trưng, âm nhạc sôi động, rất có không khí. Xem ra,
cửa hàng này kinh doanh không tồi.

Trần Tranh rời ánh mắt khỏi cửa hàng đó, tiếp tục lái xe về phía trước.

Chỉ là sống mũi anh ta đột nhiên cay cay.

Cửa hàng vừa rồi từng là cửa hàng bán chạy nhất của Tư Mỹ Kỳ. ậy mà

Tư Mỹ Kỳ đã rút khỏi nơi đó từ lúc nào, chuyển nhượng cho người khác từ
lúc nào, anh ta không hề hay biết.

Tư Kỹ Kỳ của anh ta, thương hiệu mà bố anh ta phấn đấu một đời đã gần

như biến mất trên thị trường. DG vốn chỉ định mượn cái vỏ của T Mỹ Kỳ
để nhảy vào thị trường Trung Quốc. Khi việc kinh doanh gặp khó khăn,
nhãn hiệu đầu tiên bị DG loại bỏ chính là Tư Mỹ Kỳ.

Trần Tranh lại lái xe thêm một đoạn. Cuối cùng, anh ta từ từ dừng xe bên

lề đường, cúi đầu, đưa tay che mặt, nước mắt trào ra khóe mi.

Chúng ta từng có khoảng thời gian tươi đẹp nhất, chúng ta từng có những

năm tháng tươi đẹp nhất. Trong những năm tháng đó, có lẽ chúng ta mơ hồ
vô vị, có lẽ chúng ta lảo đảo bước đi trên đường đời. Nhưng khi thời gian
trôi qua, khi mái tóc chúng ta đã bạc trắng, ngoảnh đầu nhìn lại, mới thấy
điều chúng ta mong mỏi nhất trong cuộc đời là đừng phụ khoảng thời gian
trẻ trung liều lĩnh đó, đừng phụ sự dịu dàng và chờ đợi của mọi người.

Trái tim của chúng ta có lẽ còn non nớt, mù mờ, không đủ kiên cường và

tỉnh táo. Trước bao nhiêu ngã rẽ đường đời, chúng ta phải đi về hướng nào
mới không lạc lối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.