THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 401

Cuối cùng, Lệ Trí Thành đề nghị chuyển tới vùng núi cao rừng sâu. Sau

khi biết chuyện, Tư lệnh mắng anh là “Đồ khốn” trước mặt bao nhiêu cấp
dưới. Mắng xong, ông lại mỉm cười thở dài: “Con gái tôi đúng là có mắt
nhìn người.”

Kết cục của câu chuyện là con gái Tư lệnh cuối cùng gả cho đồng đội của

Lệ Trí Thành, một chàng trai trẻ tuổi tài cao khác. Lúc “ở ẩn” trên núi cao,
anh đã nhờ đồng đội kiêm người bạn thân này đối phó với con gái Tư lệnh.
Rốt cuộc hai bên vô tình hay hữu ý, không ai có thể biết được.

Bây giờ, Lệ Trí Thành đang ngồi trên chuyến tàu chạy qua vùng núi tuyết

trắng. Khóe mắt anh liếc qua cô gái ở vị trí chếch phía sau. Bản thân anh
khó có thể giải thích cử chỉ và cảm giác của mình lúc đó.

Tại sao anh lại đi theo cô đến toa tàu này?

Tại sao anh lại chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện giữa cô và những

người lính khác?

Lúc nghe cô nói cũng là nhân viên của công ty Ái Đạt, anh đột nhiên có

cảm giác tất cả nằm trong tầm kiểm soát quen thuộc.

Anh nghĩ, có lẽ bởi vì khí chất của cô rất đặc biệt. Mái tóc dài đen nhánh,

gương mặt trắng ngần quật cường, đôi mắt thông minh sắc bén. Trên người
cô tỏa ra hai loại khí chất mềm mại và cứng cỏi, cuối cùng biến thành
quầng sáng rung động lòng người, lọt vào mắt anh.

Tất nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng khác, cô có diện mạo

thanh tú xinh đẹp, một vẻ đẹp khiến đàn ông cảm thấy rất dễ chịu.

Buổi tối hôm đó, trong toa tàu tối mờ mờ, cô và anh lướt qua vai nhau.

Cảm nhận được ánh mắt hiếu kỳ và cảm kích của cô, khóe miệng Lệ Trí
Thành âm thầm nhếch lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.