THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 415

thả diều ở sân bóng vào buổi tối.

Khi con diều có ánh đèn sáng bay lên không trung, tâm trạng của Ninh

Duy Khải rất vui vẻ, nhẹ nhõm và cảm động, giống như mỗi giây phút ở
bên Lydia trước kia. Không biết cô đã bỏ bao tâm tư, dính những ngọn đèn
nhỏ thành ba chữ cái tiếng anh NWK[1], bên dưới viết dòng chữ bằng bút
dạ phát sáng: Hạ gục tất cả.

[1] NWK: viết tắt phiên tâm tên Ninh Duy Khải.

Một câu nói kiểu giang hồ nhưng cũng đủ khiến Ninh Duy Khải thấy dễ

chịu. Lydia cầm sợi dây thả diều, chạy vòng vòng quanh sân như bé gái.
Sau đó, cô đứng giữa sân bóng cười với anh ta. Ninh Duy Khải đứng ở
đường biên, mỉm cười ngẩng đầu. Vừa định mở miệng, anh ta chợt nhìn
thấy một bóng người vụt qua ở cổng vào sân bóng.

Trái tim Ninh Duy Khải như chìm xuống vực sâu.

Lydia thản nhiên hỏi: “Sao thế? Ai vậy?”

Vào thời khắc đó, Ninh Duy Khải bỗng cảm thấy quẫn bách. Nhưng từ

trước đến nay, anh ta luôn là người quyết đoán, anh ta phát hiện bản thân
không cần phân vân hay đắn đó, lập tức chạy đuổi theo hình bóng đó.

Lydia vẫn cầm dây thả diều đứng nguyên một chỗ. Dường như Ninh Duy

Khải nghe thấy tiếng cười khẽ của cô từ đằng sau truyền tới.

Ninh Duy Khải chạy ra khỏi sân bóng nhưng Chúc Hàm Dư đã biến mất.

Anh ta liền rút điện thoại gọi cho cô. Sau một hồi chuông, đầu bên kia bấm
nút từ chối cuộc gọi. Anh ta lại gọi, cô lại từ chối. Cuối cùng, cô tắt nguồn
điện thoại.

Trống ngực Ninh Duy Khải đập thình thịch, như thể bí mật che giấu đã

lâu cuối cùng cũng bị vợ phát hiện. Trong đầu anh ta vụt qua vô số ý nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.