THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 666

Quan Hà lắng nghe hết sức chăm chú: “Vậy Anna thì sao? Cậu có đồng

tình với cô ấy không?”

Tôi nói: “Tớ cũng không đồng tình với Anna, yêu một người là không

sai, cuộc sống của phụ nữ nhờ tình yêu mà muôn vẻ, nhưng, yêu một
người, yêu đến đánh mất bản thân, vậy nhất định là sai. Phụ nữ luôn thích
vì tình yêu mà hy sinh, lại không biết rằng khi cô ấy hy sinh chỉ còn lại tình
yêu, cũng à lúc tình yêu rời khỏi cô ấy. Đàn ông vĩnh viễn không làm tất cả
vì tình yêu, thế nên, phụ nữ cũng nhất định phải không thể coi đàn ông trở
thành cả cuộc đời mình. Anna coi Vronsky là cả cuộc đời mình, kết quả
cũng là hại chết bản thân, làm cho Vronsky cả đời bất hạnh, tình yêu của
Anna thật sự thất bại.”

Quan Hà gật gật đầu: “Đây là nguyên nhân tớ không thích quyển sách

này, bởi vì trong đó không có nhân vật nào làm tớ thích, có điều phải công
nhận Anna cũng là thực tế được phóng đại của tất cả phụ nữ, Anna trong
cuộc sống thật chỗ nào cũng có. Tớ nghĩ tớ hiểu ý cậu, cậu sẽ không làm
Anna, cũng tuyệt sẽ không cho Trương Tuấn cơ hội làm Vronsky.”

“Đúng vậy! Tớ không muốn mười năm, hai mươi năm sau, Trương Tuấn

nhớ lại thời trung học của mình, sẽ vô cùng hối hận nói, nếu năm đó mình
không yêu La Kì Kì, có lẽ mình có thể thi vào một trường đại học danh
tiếng, có thể học một chuyên ngành có giá, có lẽ sẽ không giống như bây
giờ, mình có thể làm….”

Quan Hà cười ha ha: “Ừ, bởi vì tình yêu với đàn ông chỉ như là ảo giác,

sẽ có một ngày, anh ta tỉnh lại từ trong ảo giác, tiếc nuối mình vì tình yêu
mà mất mát.”

Tôi tự giễu nói: “Tớ cảm thấy lý trí của mình rất không đáng yêu, lúc nào

cũng cân nhắc tình yêu và sự thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.