THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 781

không thể khống chế nỗi bi thương trong lòng, không thể vào đầu được chữ
nào, thầm nghĩ phóng túng bản thân.

Buổi tối tôi cũng không ngủ ngon, luôn nằm mơ, khi bừng tỉnh khỏi giấc

mơ, trong đầu lại toàn hình ảnh của Trương Tuấn, trong mơ tôi luôn khóc.

Sáng hôm sau, đồng hồ báo thức vừa vang lên, tôi liền buộc mình rời

giường đọc sách, thời gian sa đọa phát tiết đã chấm dứt, không vào đầu
cũng phải đọc. Sở dĩ con người được xưng là sinh vật cao cấp, là bởi vì
chúng ta có trí tuệ, có thể dùng lý trí để khắc chế những hành vi sai trái.

Trong khi Trương Tuấn và tôi tiếp tục chiến tranh lạnh, cuộc thi cuối kỳ

cũng đến.

Tôi vẫn là người đứng đầu vượt xa các bạn khác, Trương Tuấn lại thi rối

tinh rối mù, đứng thứ hơn một trăm tám mươi, mà Quan Hà chỉ đứng thứ
hơn sáu mươi trong khối.

Khi xem bảng thành tích, tôi đột nhiên nhận ra, đã rất lâu rồi Quan Hà

không tiến vào top 20, ngay cả Dương Quân, Lâm Y Nhiên cũng đều lo âu
vì thành tích của mình, huống chi là Quan Hà? Trên vai Quan Hà không chỉ
chịu trách nhiệm về bản thân, mà còn có toàn bộ hy vọng của mẹ cô ấy.

Tôi gọi điện thoại nói chuyện với Quan Hà, cô ấy cười nói: “Bạn La Kì

Kì của tôi, không phải học sinh nàohông minh như cậu, dù xảy ra chuyện gì
cũng có thể yên ổn ngồi trên vị trí thứ nhất trong khối, còn tớ phải nỗ lực
học tập.”

Cô ấy rất lịch sự, nhưng tôi lại cảm thấy giọng điệu cô ấy mang theo vẻ

trào phúng, ý tại ngôn ngoại, tôi nói: “Tớ biết bây giờ chương trình học rất
nặng, nhưng chính vì chương trình học nặng, nên mới cần phải thư giãn
đúng lúc, buổi tối đi trượt patin với tớ nhé, từ nghỉ hè đến giờ, rất lâu rồi
chúng mình không cùng chơi với nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.