THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 147

bên hữu ngạn xuất hiện một chiếc thuyền chạy như bay tới, trên đầu thuyền
có một vị trung niên đại hán mặt hổ râu hùm đứng sừng sững khí độ hiên
ngang. Lâm Anh vừa nhìn thấy sắc diện liền biến đổi vội vàng nói nhỏ với
Yến Lăng Vân:
- Gia phụ tìm đến rồi, tiểu đệ lén lút rời núi e rằng không khỏi bị tội.
Nếu lão nhân gia có chỗ nào thất lễ mong Yến đại ca bỏ qua cho!
Vừa nói hết câu ấy chiếc thuyền kia đã đến gần, vị trung niên đại hán
mắt mở trừng, mặt lạnh như băng khẽ động hai vai liền tung thân lên
thuyền lớn. Tuy Yến Lăng Vân đã cung thân chào hắn trước nhưng hắn
không thèm nhìn đến chàng mà chỉ quay sang quát Lâm Anh:
- Một đứa trẻ con còn hôi sữa mà dám cãi lời cha mẹ tự lén xuất sơn,
giao kết với bọn gian đồ, ngươi có còn coi ta là cha nữa không?
Hắn giận dữ đùng đùng bước dằn từng bước vào khoang thuyền ngồi
xuống đưa mắt ngó mấy gia nhân quỳ mọp trước mặt, luôn miệng quát
mắng:
- Các ngươi biết việc sao không báo với ta? Sau này về núi sẽ coi ta
trừng trị!
Bấy giờ mỹ thiếu niên Lâm Anh cũng đã tất tả quay vào quỳ trước mặt
cha run rẫy vội ấp úng:
- Tất cả đều do tội của hài tử, xin cha đừng giận dữ chúng.
Hán tử hung tợn trừng đôi mắt:
- Ngươi mà cũng biết tội ư? Thể diện nhà họ Lâm ta e rằng đã bị
ngươi bôi tro trát trấu hết rồi!
Lâm Anh càng sợ hãi:
- Gia gia, xin đừng tin lời đồn đãi, hài nhi dù sao cũng được gia gia
dạy dỗ từ thuở bé, tuy có tội lén lút ra đi nhưng mấy tháng qua chưa hề làm
gì phạm tới lễ giáo, và cũng chưa hề vãng lai với bọn thổ phỉ giang hồ, đó
chẳng qua là hư ngôn mà thôi.
Lúc ấy Yến Lăng Vân vì thân phận là khách không tiện tham dự vào
chuyện nhà người khác, chàng vẫn đứng ngoài khoang thuyền trong lòng tự
nghĩ:
"Đợi cha con họ bớt giận may ra ta có cơ hội theo họ về núi được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.