THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 209

"Bất kể nàng thật hay giả, ta cũng không nên ở lại nơi này, chẳng lẽ cứ
ngồi đây đợi chết sao?"
Rồi đó chàng lạnh lùng đáp:
- Kể cũng phải, chỉ e cô nương có gì bất tiện chăng?
Nhưng nàng đáp liền:
- Để tiểu muội mở đường cho Yến ca ca.
Không đợi chàng đáp, nàng vận công lên hai tay đập song chưởng vào
cửa động.
Theo lẽ công lực rất cao của nàng, chưởng phải mang theo sức nặng
ngàn cân, nào ngờ, sau một tiếng chấn động, cửa động vẫn không di chuyển
mảy may.
Nhìn kỹ lại toàn động như được dựng bằng một khối duy nhất kiên cố
dị thường quyết không thể dùng sức người phá vỡ được. Khoảnh khắc
Khuyết Hàn Hương cau đôi mày liễu rút cây đàn tỳ bà đen bóng tùy thân
ra, nàng chăm chú quan sát toàn động.
Không lâu mặt lộ sắc mừng lại rút từ trục đàn ra một thanh đoản kiếm
ngắn một tấc, khoét mũi nhọn của nó vào một vách đá bên trái, mũi nhọn
của đoản kiếm khoét tới đâu đá liền bị vạch ra như đậu hũ. Rõ ràng vũ khí
của nàng là báu vật. Chỉ trong khoảnh khắc cạnh động đã lộ ra một cửa
nhỏ, nàng vui vẻ kêu:
- Yến ca ca, chúng ta thoát khỏi động được rồi, mau mời theo tiểu
muội.
Lập tức nàng mượn ánh sáng chiếu ra của ánh kiếm một mình bước ra
trước, chàng lặng lẽ bước theo sau. Mơ hồ trong ánh sáng tối, họ thấy địa
đạo khúc khuỷu, không khí âm trầm nặng nề. Họ cứ mò mẩm đi hơn hai, ba
mươi trượng. Đột nhiên trước mắt hiện ra một toà thạch thất đẹp như tranh,
trên bức vách đá có viết mấy chữ cổ triện lớn "Lạc Hồn Điện".
Hiển nhiên đây vẫn trong địa giới của bọn Ngũ Quỷ. Thì ra ma nữ này
cuối cùng lại dẫn chàng đến chỗ giam giữ mới nữa sao? Chàng cay đắng
cất tiếng:
- Hừ! Cái toà Lạc Hồn Điện này chắc còn có uy lực hơn cả Phong Hoả
động nữa, tiểu sinh chấp nhận lãnh giáo thêm một phen xem có đủ khuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.