THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 299

tiểu tặc Mẫn Linh vì quá đau đớn cũng đã tự đập chưởng vào Thiên Linh
Cái tự tận. Sau khi nghe Yến Lăng Vân thuật lại mọi việc trải qua, Gia Cát
Huyền lấy làm hưng phấn vì chàng đã bất hoà cùng ái nữ Thiên Đô Tiên
Khách và kết oán sâu nặng với Miêu Lãnh phái, tất nhiên chàng chỉ còn
một con đường duy nhất là phụ thuộc vào Huyền Âm Môn mà thôi.
Nhân đó lão càng đốc vào để chàng có thành kiến xấu hơn nữa với
Lăng Vân Yến và Khuyết Hàn Hương. Vài ngày sau họ cùng đến dưới chân
núi Vân Vụ Sơn, ngửa trông đỉnh núi cao chớn chở tới mây, đó là nơi ở cao
nhất của chủ nhân Miêu Lãnh Sơn trong một toà biệt trang kiến trúc trên
đỉnh núi đặt tên là Đoạn Hồn Lãnh nhìn xuống một dốc núi sâu thẳm.
Họ theo sơn dân chỉ dẫn gởi ngựa dưới chân núi bắt đầu tìm đường lên
Đoạn Hồn Nhai. Cả bảy người đều có khinh công thượng thừa, trèo núi
vượt non không phải là chuyện khó gì với họ. Đi độ hơn một giờ cả bọn
đến dưới một chân đá tảng đâm thẳng cao ngàn xích. Bỗng nhiên bên tai có
tiếng quát từ trên cao:
- Kẻ đến là ai? Mau báo tên cho biết!
Nhìn lên cao liền nhận ra có một hàng người đứng thành hình chữ
nhất, tay đều cầm cung tên. Yến Lăng Vân còn đang trù trừ bỗng từ trên
đỉnh núi lại có tiếng thánh thót gọi:
- Yến ca ca, đừng mạo hiểm, hãy đợi một chút.
Đồng thời một bóng áo xanh vọt lên không rơi thân xuống bên dòng
thác gần đó giận dữ quát:
- Lam sư ca, giỏi phóng độc xuống Hoá Cốt Huyền không coi sư phụ
Sơn chủ và sư muội ra gì nữa à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.