THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 491

biết đáp ra sao. Lâu lắm Hàn Mai Xử Sĩ mới trừng mắt hướng về phía Bích
Nhãn lão quái:
- Hôm nay Lãnh mỗ xin nhận thua, món nợ này xin hẹn ngày gần đây
sẽ trả.
Lão lập tức xoay thân gọi chúng nhân:
- Chúng ta đi thôi.
Có lẽ lão muốn bảo toàn thực lực tạm thời nhẫn nhục rút lui khỏi Thuỷ
Tín Phong, nhưng Bích Nhãn lão quái bật cười hăng hắc:
- Lão phu đã đổi ý, các ngươi phải ở lại cho lão phu sử dụng, chưa có
lệnh của ta, không ai được rời khỏi đây.
Câu nói ấy của y thực khinh người quá thái, lập tức chúng nhân Bát
Quái Giáo ai nấy đều biến sắc, phần lớn muốn quay lại liều mạng. Hàn Mai
Xử Sĩ thúc giục Gia Cát Huyền:
- Hiền tế hãy dẫn bọn chúng đi trước, ta sẽ đoạn hậu.
Quay lại lão lạnh lẽo ngó Bích Nhãn lão quái:
- Hừ! Ngươi tưởng có thể giữ được lão phu ư?
Lão tự tin chính lão mới là người thông thuộc địa thế ở đây, nếu đánh
tuy có thể không thắng nhưng nếu rút lui chắc không đến nỗi khó. Lão hầm
hầm chuyển thân đi theo chúng nhân. Chưa thấy nam nữ ma đầu có cử
động gì, nhưng chúng nhân ra khỏi khu rừng mai chưa xa đột nhiên nghe
một chuỗi thanh âm u oán cất lên như khóc như than bên tai, bất giác không
tự chủ được phải dừng chân lại. Rồi không hiểu sao tinh thần mọi người trở
nên hoảng hốt quên mất chủ ý, chẳng những không tiến lên phía trước nữa
mà còn xoay người thối lui.
May mà Lãnh lão đã có hơn mười năm luyện võ, nội công đã đạt tới
mức lô hoả thuần phong, định lực rất kiên cường buộc phải cất tiếng ngăn
cản chúng nhân lại, nhưng lúc ấy đã chậm, chẳng những chúng nhân không
nghe thấy gì mà đến Gia Cát Huyền cũng chạy về phía địch nhân, không
thèm tơ hào gì đến Lãnh lão nữa.
Toả Hồn Nương Tử Hàn Thanh Thanh bật cười khanh khách:
- Lãnh lão ơi, các ngươi nghe cái khúc nhạc Khuyết Tiên Khúc ấy thấy
thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.