THÚ PHI - Trang 234

dáng tinh xảo chế tác thượng thừa khỏi phải bàn tới, chỉ riêng nói đến làn
hào quang bảy sắc kia, quả thật vô cùng hiếm gặp ở ngọc lưu ly. Vân Khinh
tuy không gặp nhiều bảo vật như thế này lắm nhưng cũng biết đây là vật
khó cầu.

“Vòng lưu ly bảy sắc, đứng thứ tư trong danh sách bảo vật cực phẩm

của Yến quốc, vị thất hoàng tử kia quả đúng là phóng tay.” Mặc Ngân cười
cười đưa chiếc vòng ngọc cho Vân Khinh.

Cô quả có nghe đến bảng xếp hạng bảo vật của Yến quốc. Hàng cực

phẩm vốn có mười thứ, hoàng gia đã giữ năm, còn lại đều lưu lạc chốn dân
gian. Không ngờ thất hoàng tử vừa ra tay đã xuất ra một món đồ như thế,
phần quà tặng này quả thật quá đỗi quý giá rồi.

“Vậy lại càng không thể nhận.” Vân Khinh nhận lấy lật qua lật lại ngắm

nghía, rồi lại trả lại cho Mặc Ngân, hoàn toàn không có lòng tham.

“Vân…”
“Thứ gì thế?” Mặc Ngân mới mở miệng, giọng nói của Độc Cô Tuyệt đã

vang tới. Hai người ngẩng đầu nhìn qua, thấy Độc Cô Tuyệt đang rảo bước
lại gần, phía sau có Sở Vân và Mặc Ly đi cùng.

“Vương gia.” Mặc Ngân vừa dâng chiếc vòng ngọc lên vừa giải thích

ngọn nguồn.

Độc Cô Tuyệt thoáng nhìn, đón lấy ngắm nghía một chút rồi cười lạnh.

“Dám giở trò như vậy với ta sao. Thứ đồ kém cỏi này mà cũng gọi là bảo
vật.” Nói rồi hắn ta khép năm ngón tay lại bóp chặt, chiếc vòng lưu ly bảy
sắc kia chỉ trong thoáng chốc nát vụn thành bột phấn theo gió cuốn đi.

Sở Vân, Mặc Ngân, Mặc Ly chỉ biết nhìn nhau, nghẹn họng không cất

nên lời. Vương gia nhà mình đúng thật là… chiếc vòng lưu ly bảy sắc kia
nói thế nào thì cũng là vật quý, vậy mà vào miệng người lại thành đồ bỏ
chẳng đáng một xu. Xem ra là do người tặng khiến ngài ấy chướng mắt thì
có…

Còn Vân Khinh thì liếc Độc Cô Tuyệt một cái. Tuy cô cũng đâu muốn

nhận nó, nhưng cứ thế bóp nát chiếc vòng, gã Độc Cô Tuyệt này quả thật
quá ư là độc đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.