THÚ PHI - Trang 332

Độc Cô Tuyệt cũng chẳng cần kiêng dè gì Vân Khinh, tay trái vươn ra

cầm rồi giũ xoạt một cái mở ra. Hắn thoáng liếc mắt nhìn rồi lại phất tay
thu lại, cất giọng trầm trầm. “Tốt lắm.”

Đám người Sở Vân Mặc Ly thấy thế nhìn nhau, trên nét mặt ai nấy đều

hiện vẻ mừng rỡ vô hạn.

“Giờ Thìn sáng mai xuất phát.” Ném lại sáu từ rồi, Độc Cô Tuyệt tóm

lấy Vân Khinh đi vào phòng trong bước về phía giường ngủ. Sở Vân và
mấy người kia thấy thế đồng loạt cúi đầu, không nói thêm lời nào chuẩn bị
khởi hành.

Vân Khinh thấy Độc Cô Tuyệt tự nhiên kéo mình vào phòng, không

nhịn được cau mày trừng mắt nhìn hắn. “Làm gì thế hả?”

Độc Cô Tuyệt thấy cô cau mày, thản nhiên gỡ tấm mặt nạ trên mặt

xuống, đôi môi cong lên thành một nụ cười cực kỳ diễm lệ. Hắn khẽ phẩy
cổ tay ôm lấy eo lưng Vân Khinh rồi cúi đầu xuống, chụt một tiếng, thơm
trộm một cái.

“Chàng ấy, chẳng đứng đắn gì cả.” Vân Khinh không vui vẻ gì, đẩy hắn

ra rồi quay người định bỏ đi.

Cơ mà Độc Cô Tuyệt vẫn rất hào hứng kéo cô lại ngồi xuống mép

giường, rồi trước khi cô kịp biến sắc mặt liền đem cuộn da dê chứa bí mật
về kỹ thuật rèn đúc tinh vi nhất trong bảy nước cho cô.

Vân Khinh ngẩn ra, ngước lên nhìn thẳng vào mắt hắn nghi ngờ. “Đưa ta

cầm sao?”

Độc Cô Tuyệt cười. “Biết là nàng sẽ hiểu ý ta mà. Phải, đưa nàng giữ

hộ.”

Vân Khinh chớp chớp mắt thoáng kinh ngạc. Cô cúi đầu nhìn cuộn da dê

trong tay thản nhiên hỏi lại. “Chàng không sợ ta uy hiếp chàng?” Cô còn
chưa quên, hôm xưa cô từng dùng cái danh sách gì đó để uy hiếp Độc Cô
Tuyệt, khiến cái gã trước mặt đây giận điên lên được, vậy mà hôm nay lại
đưa cô thứ này.

Do đang rất ngạc nhiên, cô cũng quên béng luôn tư thế vô cùng mờ ám

của hai người hiện giờ, vẫn ngồi yên trên đùi Độc Cô Tuyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.