Vân Lôi mặc dù đối với Vân Thiên Tuyết thất vọng, nhưng dù sao
cũng là đứa con hắn ta cưng chiều từ nhỏ đến lớn, tự nhiên không muốn
nàng bị bắt.
Giang đại nhân lâm vào tình thế khó xử, không biết phải làm như thế
nào, phía sau Thị Lang Hình bộ đột nhiên mở miệng: "Đại nhân, trên dao
có nửa Huyết Thủ Ấn, ta thấy không phải dấu vân tay của nữ tử bình
thường lưu lại."
Vừa dứt lời, mọi người quay đầu nhìn dao, quả nhiên thấy một bên
lưỡi dao có lưu nửa Huyết Thủ Ấn, chỉ có điều một nửa Huyết Thủ Ấn này
không giống của nữ tử, vì Huyết Thủ Ấn này rất thô.
Trong phòng, Tưởng Huyền Thành lập tức im lặng.
Vân Lôi hung hăng trợn mắt nhìn một cái, ra lệnh cho Giang đại nhân:
"Giang đại nhân lập tức kiểm tra, xem một chút dấu vân tay trên dao có
phải của con gái ta hay không."
Một người thô kệch thật nhanh đi tới, cẩn thận dùng vải trắng quấn lấy
lưỡi dao sắc bén, sau đó đi tới trước mặt Vân Thiên Tuyết.
Vân Thiên Tuyết bởi vì bị hạ độc khiến cho thần trí mê loạn, lại bị
Tưởng Huyền Thành hung hăng đá lên người, cả người hoảng sợ giống như
con chuột nhỏ, vừa nhìn thấy người cầm khăn trắng đi tới, liền hét rầm lên.
Liễu thị vội vàng ôm lấy nữ nhi, ổn định thân thể của nàng ta, trấn an
nàng ta.
Đợi đến Vân Thiên Tuyết khá hơn một chút, nàng ta mới để người
Hình bộ tới kiểm tra dấu vân tay. Kết quả phát hiện vết máu lưu lại trên
dao, không phải là Huyết Thủ Ấn của Vân Thiên Tuyết.