ngươi nữa, ngươi bỏ qua cho ta đi."
Vân Thiên Vũ kéo tóc nàng ta lại, giơ tay lên hướng về phía mặt của
nàng ta tát xuống, ba ba ba, tuyệt không khách khí.
"Ngươi cho rằng cầu xin đôi ba câu ta sẽ tha cho, chuyện ngươi
thường ngày đánh mắng ta liền bỏ qua như vậy, nằm mơ đi. Hôm nay ta
liền giết ngươi."
Nàng vừa nói hai tay hướng cổ Vân Thiên Nguyệt bóp mạnh, tuyệt
không nương tay.
Vân Thiên Nguyệt hoảng sợ mở to hai mắt, sắc mặt trắng bệch, liều
mạng lắc đầu giãy giụa, không muốn, đừng có giết ta.