phải là ca ca của nàng ta, ca ca của nàng ta rõ ràng bị giết rồi.
Đáng tiếc, vẻ mặt Vân lão đầu không hài lòng, lão ta quay đầu lườm
Vân Thiên Tuyết: "Tuyết Nhi, con nói lung tung gì vậy, đây là ca ca Vân
Hách của con." "
Lão ta nói xong còn đưa tay ra kéo Vân Hách giả đang đứng ở bên
cạnh, vẻ mặt thân thiết nói: "Cháu ngoan, con không sao là tổ phụ an tâm
rồi."
"Vâng, tổ phụ." Vân Hách bộ dạng nghe lời cười khẽ, nhưng đôi mắt y
đầy tà mị nhìn về phía Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ nhìn thấy ánh mắt tà mị như vậy, rốt cuộc cũng biết tên
này là ai, đó chính là Ma Quân Phượng Vô Nhai của Ma Ảnh cung.
Có phải lá gan của tên này lớn quá rồi hay không, giết cháu trai nhà
người ta còn có gan lớn giả mạo, đường đường chính chính bước vào nhà
người ta.
Vân Thiên Vũ vừa suy nghĩ vừa nhìn Vân lão đầu. Từ trước đến nay
Vân lão đầu và Vân Hách ở cùng một chỗ, theo đạo lý lão ta sẽ phát hiện ra
Vân Hách có chỗ không ổn, nhưng bây giờ lão ta chẳng những không phát
hiện, mà vẻ mặt còn tràn đầy yêu thương nhìn Vân Hách giả đang đứng đó.
Như vậy chỉ có thể nói Vân lão đầu bị Phượng Vô Nhai bỏ thuốc rồi, trong
lòng của lão ta đã cho rằng Phượng Vô Nhai chính là cháu ngoan của lão
ta.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, Vân lão đầu ở đối diện đột nhiên hét
lớn: "Vân Thiên Vũ, mặc dù Vân Hách đã trở lại ta cũng không thể tha cho
ngươi, bởi ngươi chẳng những ức hiếp Tuyết Nhi, lại còn đối đầu với bổn
hầu, trù bổn hầu chết sớm, những chuyện này đã đủ để trị ngươi tội lớn,
hôm nay bổn hầu chẳng những muốn giáo huấn ngươi, còn muốn trục xuất
ngươi khỏi Vân gia."