Đáng tiếc Tiêu Cửu Uyên hắn tuyệt sẽ không để cho người tùy ý lợi
dụng, muốn lợi dụng hắn tự nguyện làm con cờ nàng cũng không đủ tư
cách.
Tiêu Cửu Uyên nói xong đã không tính toán lưu lại thêm nữa, mặc dù
nữ nhân này so nữ nhân khác thông minh hơn một chút, nhưng cũng chỉ
dừng lại ở đây, nàng thông minh với hắn có quan hệ gì đâu, nàng sống hay
chết cùng hắn có quan hệ gì đâu.
Tiêu Cửu Uyên lạnh lùng nói: "Xem ngươi có chút hơi thông minh,
lần này bổn vương tạm tha cho ngươi một mạng, bất quá muốn làm quân cờ
của bổn vương ngươi còn chưa đủ tư cách, quân cờ xấu như vậy, bổn
vương không chịu nổi."
Tiêu Cửu Uyên nói xong xoay người đi ra ngoài, sau lưng Bạch Diệu
và Hắc Diệu vội vàng đuổi theo, Hắc Diệu trước khi đi còn không quên dữ
tợn trừng Vân Thiên Vũ một cái, nữ nhân này lại si mê ảo tưởng phí công,
xấu như vậy còn muốn làm vương phi của vương gia nhà mình.
Vương gia nói đúng, coi như làm con cờ, cũng muốn chọn một con cờ
tài mạo song toàn, mà không phải là một con cờ xấu như vậy, bởi vì người
ngoài căn bản không biết chuyện con cờ.
Nếu như vương gia thật sự chọn nàng làm, người khác sẽ nói vương
gia thế nào a.
Tiêu Dạ Thần nghe lời của Tiêu Cửu Uyên, mới hiểu được, thì ra là
Vân Thiên Vũ tự nguyện làm quân cờ cho Tiêu Cửu Uyên, là vì bảo vệ
chính nàng, suy nghĩ một chút trạng huống trước mắt của nàng, quả thật
cần một cái thân phận, thân phận của Ly thân vương phi vô cùng tốt.
Tiêu Dạ Thần nhìn Vân Thiên Vũ một cái, đứng dậy đuổi theo cước
bộ Tiêu Cửu Uyên, bất quá hắn chưa quên trợ giúp Vân Thiên Vũ nói tốt.