Vân Thiên Vũ không ôn hòa như mọi khi, chẳng những sắc mặt
nghiêm túc mà đôi mắt còn rất lạnh lùng
Nàng như vậy thực sự đã dọa Tiểu Linh Đang sợ, nàng ấy lập tức bảo
đảm: “Vân tỷ tỷ, tỷ không cần tức giận, lần sau muội tuyệt đối không dám,
không bao giờ làm như vậy nữa.”
Ca ca ngốc nghếch, lần sau muội không bao giờ giúp huynh, theo đuổi
nữ nhân huynh cũng không biết cách, sau này tự mình theo đuổi đi, không
liên quan tới muội nữa.
Cuối cùng sắc mặt Vân Thiên Vũ cũng dịu bớt, không nên trách nàng
lạnh lùng với Tiểu Linh Đang, thật sự nếu nàng không lạnh lùng, nha đầu
này sẽ không nhớ lâu.
Nhưng nhìn thấy Tiểu Linh Đang không dám nữa, Vân Thiên Vũ cũng
không so đo tiếp, mà tính toán, kế tiếp nên tích góp điểm như thế nào.
Nếu hôm nay người bệnh bị chiếm hết rồi, vậy ngày mai sẽ đến tây
thành trị liệu cho người bệnh vậy.
Lần này, nếu Tiêu Cửu Uyên cùng Phượng Vô Nhai lại nhúng tay vào,
nàng tuyệt đối sẽ đuổi giết đến Ly thân vương phủ và Vĩnh Ninh hầu phủ.
Chuyện của nàng liên quan gì đến hai người bọn họ.
Cũng trong thời gian đó, tại Ly thân vương phủ và Vĩnh Ninh hầu phủ.
Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai cả hai đều nhận được bẩm báo
của thủ hạ.
Sắc mặt hai người đều đầy vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ bọn họ muốn vỗ
mông ngựa, lại vỗ trúng đùi ngựa sao (*).
Cho nên đã chọc giận nữ nhân kia.