Tiêu Lăng Phong nghe nàng nói, trong lòng run rẩy, thiếu chút nữa
thành công rồi.
Đây là lần đầu tiên nàng luyện đan, một lần đã thiếu chút nữa thành
công rồi.
Như vậy… có phải rất khoa trương không.
Đầu óc Tiêu Lăng Phong hơi choáng.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn trời đêm, sắc trời không còn sớm, nàng
thúc giục Tiêu Lăng Phong đi nghỉ ngơi, quyết định luyện lò đan dược thứ
hai.
Bởi vì nàng muốn nhanh chóng luyện được ký ức nguyên đan, khôi
phục trí nhớ của mình, nàng xem năm đó rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Kết quả Tiêu lão vương gia nghe nói nàng muốn luyện lò đan dược
thứ hai, trực tiếp không đi, cùng đám người Diệp Gia canh giữ bên ngoài
phòng của Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ rửa mặt sạch sẽ, lại bắt đầu luyện lò đan dược thứ hai,
lần này nàng cẩn thận tỉ mỉ nhìn chằm chằm lò đan, không kích động như
lúc trước, trầm ổn, cuối cùng lần thứ hai cũng luyện thành công rồi.
Lúc nàng thốt ra tiếng hoan hô cuối cùng thành công rồi.
Tất cả những người bên ngoài phòng đều lao vào.
Trong phòng, mùi thuốc nồng nặc
Trong tay Vân Thiên Vũ nắm chặt bốn viên đan dược, vẻ mặt nuối
tiếc.