Tiêu lão vương gia nhịn không được sốt ruột kêu lên: "Vân nha đầu
đâu rồi, chúng ta không thể đi."
Diệp Gia nhanh chóng nói: "Lão vương gia người đừng lo lắng cho Vũ
Mao, muội ấy không sao cả, ma quân Phượng Vô Nhai của Ma Ảnh cung
cũng tới đây, y sẽ không để người khác bắt biểu muội đi đâu."
Tiêu Lăng Phong cuối cùng không giãy giụa nữa, đi theo Ảnh Tử và
Diệp Gia thoát khỏi nơi này.
Lúc này người của Lăng Vân tông cũng không thể chú ý đến họ, cho
nên họ có thể thuận lợi thoát ra ngoài.
Chỉ là Tiểu Linh Đang ở phía sau Ảnh Tử và Diệp Gia cảm thấy vô
cùng lo lắng cho Vân Thiên Vũ.
Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy mấy trăm người
của Lăng Vân tông đang bao vây Vân Thiên Vũ từ trên xuống dưới, mà
Vân Thiên Vũ chỉ đơn độc chiến đấu một mình.
Tiểu Linh Đang nhìn thấy hình ảnh như vậy, trong lòng vô cùng chua
xót.
Đúng lúc này ở phía chân trời đột nhiên có một tòa hắc tháp rất lớn lóe
lên ánh sáng ma mị, nó đột ngột bay thẳng đến tập kích ở trên đầu Vân
Thiên Vũ.
Tiểu Linh Đang nhìn thấy cảnh tượng này liền biến sắc, nàng xoay
người nhảy lên bay thẳng đến chỗ Vân Thiên Vũ, đồng thời lo lắng kêu to
lên: "Vân tỷ tỷ, cẩn thận."
Yêu tháp màu đen kia ầm một tiếng vang lên, từ trên đầu Vân Thiên
Vũ chụp xuống.