Diệp Thu Loan vừa nói xong liền có người thu ma tháp màu đen lại,
sau đó đưa đến phòng luyện đan.
Trên quảng trường ở bên ngoài Ngũ Phong, Phượng Vô Nhai tất nhiên
cũng nghe thấy câu nói của Diệp Thu Loan, sắc mặt khó coi đến đáng sợ.
Nhất là y nghĩ tới lúc trước bản thân nhìn thấy một ánh sáng màu đen
xông vào hắc tháp, nếu như hắn đoán không sai, anh sáng màu đen kia thật
ra là một người, đó chính là Tiêu Cửu Uyên.
Ở khoảnh khắc cuối cùng Tiêu Cửu Uyên đã chạy tới, cũng không hề
do dự xông vào hắc tháp.
Phượng Vô Nhai nghĩ đến chuyện này, cả người rơi vào trạng thái điên
dại.
Bởi vì y biết lần này y thật sự phải đánh mất người mà y để ý rồi.
A…
Phượng Vô Nhai một thân hồng y đỏ như máu, đôi mắt đen hiện đầy
gân máu, lúc này y tựa như một tên cuồng ma muốn đại khai sát giới.
Trên quảng trường Lăng Vân tông tiếng kêu thảm thiết vang lên không
ngừng.
Tông chủ Diệp Thu Loan của Lăng Vân tông sắc mặt vô cùng khó coi,
bà ta hét lớn: "Phượng Vô Nhai, ngươi thật to gan, dám chạy đến Lăng Vân
tông ta để giết người, hôm nay ta sẽ khiến ngươi chết không nơi chôn
thân."
Diệp Thu Loan bay đến đánh nhau với Phượng Vô Nhai.
Đồng thời thuộc hạ Phượng Vô Nhai đưa đến cũng gia nhập chiến
đấu.