"Thần biết Vũ nhi không xứng với Ly thân vương gia, nhưng đây là
hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn, thần cũng bất lực, bất quá vương gia nếu
không phải nguyện ý cưới Vũ nhi, có thể để cho hoàng thượng thu hồi
mệnh lệnh đã ban ra."
Ánh mắt Tiêu Cửu Uyên đen nhánh thâm thúy u lạnh nhìn về Vân Lôi,
trên mặt không chút nào che giấu châm chọc, này thật đúng là người cha tốt
a.
Vân Lôi bị hắn ánh mắt sắc bén kia nhìn rõ từng chăn tơ kẽ tóc làm
cho thật sâu kích thích, nhìn cũng không dám nhìn Tiêu Cửu Uyên.
Trên đỉnh đầu Tiêu Cửu Uyên lần nữa mở miệng nói: "Bổn vương mặc
dù không hài lòng, cũng chỉ có thể chịu, bởi vì đây là do hoàng thượng hạ
chỉ ban hôn."
Tiêu Cửu Uyên dứt lời, ngước mắt lạnh lùng vô cùng nhìn về Vân
Thiên Vũ.
Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, ngươi tốt nhất
cầu nguyện bổn vương thuận lợi bắt được hung thủ thật sự sau màn này,
bằng không bổn vương sẽ chặt ngươi thành tám khúc.
Vân Thiên Vũ lại không thèm quan tâm đến lý lẽ của hắn, trong lòng
trực tiếp thở phào nhẹ nhõm, lời này của Tiêu Cửu Uyên quyết định hết
thảy.
Vân Lôi sau này cũng không dám ngoài mặt trêu chọc nàng nữa.
Trong thính đường, trừ Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần, những
người khác nghe xong đều ngây người.
Thật lâu không phản ứng kịp, đầu óc gỗ mục.