“Ừm.”
Vân Thiên Vũ hơi hơi nhíu mày, thật ra nếu bọn họ lấy cứng chọi
cứng thì bọn họ sẽ không chiếm được ưu thế.
Nàng muốn giết Diệp Thu Loan nhưng lại không muốn người của
mình bị thương.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ một lúc, sau đó gọi Ngạo Minh và Tiểu Anh
đến.
“Hai người các ngươi phụ trách đi phóng hỏa.”
Nàng nói xong liếc mắt nhìn Tiểu Anh một cái: “Tiểu Anh, ngươi
cũng đừng nhằm vào lúc quan trọng mà làm hỏng việc đấy.”
Tiểu Anh hít sâu: “Chủ tử người yên tâm, lần này ta nhất định sẽ
không chịu thua kém.”
Nàng ta không tin nàng ta nhả mười lần trăm lần cũng không ra lửa.
Tiểu Anh kiêu ngạo rời đi.
Bên này Vân Thiên Vũ bắt đầu phân công nhiệm vụ, bên trong chủ
phong ẩn giấu rất nhiều cao thủ, cho nên không thể để quá nhiều người đi
vào, nếu đi vào quá nhiều người chắc chắn sẽ bị bắt.Cuối cùng nàng chọn
ra những người có công lực cao hơn người khác chia làm mấy tổ.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ dẫn theo một nhóm, Tiêu Dạ Thần
và Gia Nhị Nhân dẫn theo một nhóm, Ảnh Tử dẫn theo một nhóm, sau đó
Điêu Gia và Mộc Thanh Nhiêu làm một nhóm.
“Trong chủ phong cao thủ như mây, nếu như tất cả chúng ta đều đi
vào, thì sẽ bị đối phương bắt được, cho nên chỉ chọn một đội nhỏ đi vào
chủ phong.”