Mộ Lãnh Khê bị trói trên cây cột phía sau đệ nhất phong không nhịn
được thở phào một hơi, bà ta vui mừng vì chính mình không có việc gì.
Nhưng ý nghĩ của bà ta vừa dứt, Tiêu Cửu Uyên rời đi trước mặt đột
nhiên hất trường thương một cái, trường thương màu đen bắn tới nhanh
như sao băng, thẳng tắp đâm vào ngực Mộ Lãnh Khê.
Trong nháy mắt xuyên thấu từ trước ra sau ngực.
Niềm vui thoát chết của Mộ Lãnh Khê còn chưa dứt đã bị giết.
Bà ta cúi đầu nhìn ngực mình, từ từ vô lực rũ đầu xuống.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ còn chưa dẫn người rút lui khỏi đệ
nhất phong, đã gặp phải những cao thủ từ bên ngoài chạy tới kia.
Tiêu Cửu Uyên trực tiếp khoát tay, kết một tòa trận pháp để bảo vệ tất
cả đệ tử của đệ ngũ phong.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ cùng các thủ hạ đánh môt trận với
đám cao thủ vừa tới.
Đúng lúc bọn đang đánh nhau, có mấy bóng người từ đâu xông lại, trợ
giúp nhóm người Vân Thiên Vũ đánh lại các cao thủ trong Lăng Vân tông.
Mấy người đó còn hết sức lợi hại, bọn họ vừa tới, nhóm người Tiêu Cửu
Uyên và Vân Thiên Vũ liền hoàn toàn đè ép đối phương.
Những cao thủ được phái tới kia nhanh chóng bị đánh chết không ít.
Những người khác không dám ham chiến, vội vàng rút lui ra ngoài, đi
bẩm báo phong chủ.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ dẫn thủ hạ và các đệ tử của đệ ngũ
phong rời khỏi đệ nhất phong, đi về phía đệ ngũ phong tránh.