THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 3130

Tiêu Cửu Uyên bật cười đầy tiêu sái phóng khoáng, đứng dậy bước tới

trước mặt Vân Thiên Vũ, vòng hai tay giữ chặt, không cho nàng động đậy.
Hắn khom người hôn riết lấy Vân Thiên Vũ, sau đó cất giọng ngang ngược:
"Cuộc đời này có nàng là tốt rồi, giang sơn ngai vàng gì đó, cứ để chúng nó
đi gặp quỷ hết đi."

Vân Thiên Vũ không kìm được nhướng mày, đôi mắt đong đầy ý cười.

Tiêu Cửu Uyên quả nhiên là Tiêu Cửu Uyên, coi giang sơn địa vị như

rác rưởi, thật ra nhìn từ một khía cạnh khác, tính tình của hắn và nàng rất
giống nhau, nên hai người bọn họ mới có thể đến được với nhau.

Vân Thiên Vũ đang nghĩ vẩn vơ, Tiêu Cửu Uyên đã giục nàng mau đi

nghỉ, ngồi xe ngựa mấy ngày liền xương cốt đã rã rời cả, không cách nào
nghỉ ngơi cho tử tế.

"Vũ Nhi, đi nghỉ đi.""Vậy chàng cũng về nghỉ đi." Vân Thiên Vũ hối

thúc Tiêu Cửu Uyên.

Nhưng Tiêu Cửu Uyên lại đứng ỳ ra, chẳng những bất động mà còn

đưa tay bế bổng nàng đi ra ngoài phòng khách. Vân Thiên Vũ ngọ nguậy
muốn xuống, Tiêu Cửu Uyên ngang ngược nói: "Ta đưa nàng về phòng
nghỉ, chờ nàng ngủ rồi ta mới đi."

Bên ngoài phòng khách trống trơn không một bóng người. Có Tiêu

Cửu Uyên ở đây, mọi người đều tự giác đi hết, ở lại chỉ tổ bị màn âu yếm
của họ hành ngược xác.

Vân Thiên Vũ thấy trong viện không có ai, mới thả lỏng một chút, sau

đó hậm hực gí tay lên ngực Tiêu Cửu Uyên: "Sau này chàng không được
càn quấy như vậy nữa, để người ta nhìn thấy còn ra làm sao nữa."

Tiêu Cửu Uyên còn lâu mới quan tâm, hắn hận không thể cho toàn bộ

người trong thiên hạ biết rằng Vũ Nhi là vị hôn thê của hắn, chẳng bao lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.