"Nhưng tỷ cũng không nên tuỳ ý động lòng như thế, nghe người ta nói
vị Viêm Thiên học trưởng này không thích nữ nhân đến gần, cho nên tỷ nên
thừa lúc còn sớm mà chặt đứt tơ tưởng đi, đỡ phải đến lúc đó lại tổn
thương."
Vân Thiên Vũ nghe Bạch Doanh Doanh nói xong, trong lòng có chút
vui vẻ.
Tiêu Cửu Uyên quả nhiên vẫn giống trước kia, không thích trêu hoa
ghẹo nguyệt, phẩm chất này không tồi.
Lát nữa nàng gặp hắn, nhất định phải khen hắn một câu.
Vân Thiên Vũ trong lòng suy nghĩ, miệng nói: "Hai người ít suy nghĩ
lung tung, thu dọn một chút, chúng ta lập tức quay về."
“Được.”
Bạch Doanh Doanh và Bùi San không nghi ngờ gì, nhanh chóng thu
dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi Ma thành.
Vân Thiên Vũ vẫn đứng tại chỗ nhón chân ngóng nhìn, chờ tin tức của
Ngạo Minh và Điêu Gia.
Nghĩ đến chút nữa hai người gặp lại, lòng nàng hơi kích động.
Nhưng thời gian trôi qua, Ngạo Minh và Điêu Gia vẫn chưa về, trong
lòng Vân Thiên Vũ bắt đầu lo lắng.
Sao lại thế này? Tại sao đến bây giờ vẫn chưa đến chứ?
Nàng vừa suy nghĩ trong đầu, Ngạo Minh và Điêu Gia đã trở lại.
Nhưng vẻ mặt của hai tên này không tốt lắm, Điêu Gia cướp lời nói:
"Hu hu, chủ tử, hắn không để ý tới chúng ta, chẳng những không để ý tới