Mặc dù hắn biết y thuật của Vũ Mao hết sức lợi hại, nàng lại có lòng
tin như vậy, sẽ không có chuyện.
Nhưng hắn vẫn là không nhịn được lo lắng, nếu như lỡ tay.
Lấy hắn đối với Cửu hoàng thúc hiểu rõ, Cửu hoàng thúc nhất định sẽ
giết Vũ Mao.
Tiêu Dạ Thần đang lo lắng không thôi, ở một bên xe ngựa Vân Thiên
Vũ đã miễn cưỡng mở miệng nói: "Tiêu Dạ Thần, ngươi đừng lo lắng, ta
không có việc gì."
Xe ngựa nhanh chóng chạy đi, một đường phi nước đại, khoảng hai
canh giờ sau, cuối cùng đã tới bên ngoài đại doanh thành Tây Sơn.
Long Lân quân đóng quân ở doanh trại lớn Tây Sơn, Phương Viên
mấy trăm dặm không có người đến gần, không nghĩ tới hôm nay Long Lân
quân bị người đánh lén bất ngờ, không chỉ như thế, còn khiến cho không ít
người bị thương.
Đây đối với binh tướng Long Lân quân mà nói, là một loại sỉ nhục
lớn, cho nên cả trại lính có vẻ im ắng dị thường.
Vân Thiên Vũ đi theo sau lưng Tiêu Dạ Thần một đường đến doanh
trướng của Phong Đằng tướng quân.
Trên đường, Vân Thiên Vũ chưa quên cảnh cáo Tiểu Linh Đang và
Điêu Gia, không nên gây chuyện.
Dọc theo đường đi cả hai không ít lần cãi nhau, nhưng cãi nhau cũng
phải biết phân biệt hoàn cảnh, lúc này tất cả mọi người ở Long Lân quân
đềukhông vui, các nàng nếu không biết phân rõ trường hợp nháo loạn, chỉ
sợ Tiêu Cửu Uyên có thể đập chết các nàng.