Vân Thiên Vũ nhìn một cái sau, bắt đầu phân phó lão đại phu, làm
theo lời nói của nàng đem dược theo thứ tự khuấy trộn lại với nhau, loại
nào phải nhiều ít phân lượng, người trước để, sau đó tiến hành phối trộn
cùng nhau.
Nàng vừa thay binh tướng xử lý vết thương bị gãy lìa vừa cho biết về
dược liệu, mọi việc vô cùng nhịp nhàng, tâm trí tương thông với chân, tất
cả binh sĩ và đại phu trong doanh thấy vậy cũng hiếu kỳ, trong lòng thầm
khen một tiếng, Vương phi nương nương y thuật vậy mà lợi hại như thế,
bằng không không thể nào làm được bước này.
Đợi đến Vân Thiên Vũ giúp binh tướng xử lý tốt vết thương, lão đại
phu nước đem dược liệu đã dung hợp đến, hắn bưng chén thuốc đưa tới bên
cạnh Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ lập tức lấy thuốc, bôi lên nơi bị gãy
xương của binh sĩ, sau đó ý bảo lão đại phu và nàng cùng nhau động thủ,
hai người nối xương xong, Vân Thiên Vũ bắt đầu khâu lại, sau khi khâu vết
thương xong, nàng bắt đầu bôi thuốc, cuối cùng buộc nẹp gỗ.
Đợi đến khi nàng xử lý tốt người bị thương cánh tay xong, binh sĩ rốt
cục không chịu nổi hôn mê đi.
Mà Vân Thiên Vũ một hơi còn chưa kịp thở, cách đó không xa lại có
binh sĩ chạy tới kêu lên."Vương phi nương nương, bên kia có người không
biết tại sao hôn mê đi, người mau giúp hắn xem một chút."
"Được, dẫn đường."
Vân Thiên Vũ đứng dậy rời đi, sau lưng Tiêu Dạ Thần và lão đại phu
vội vàng đuổi theo, hai người bọn họ hoàn toàn trở thành trợ thủ của Vân
Thiên Vũ.
Kế tiếp Vân Thiên Vũ lại bắt đầu bận rộn, lần này kẻ địch bất ngờ
đánh Long Lân quân, trong đó có không ít cường giả linh lực, quan trọng