Mạc viện trưởng vừa nghe, mất hứng nhìn chằm chằm Tiêu Cửu
Uyên, nói một chút sẽ chết sao? Lão Tử hiện tại đang rất tò mò, ngươi
không thể thỏa mãn suy nghĩ của lão tử sao, hừ.
"Không cho."
"Không cho phải không?"
Tiêu Cửu Uyên ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Mạc viện
trưởng, sau đó quay đầu liền đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Ta mang nàng đi
một vòng trong học viện, nếu để cho người ta biết trong viện của viện
trưởng Già Lam vậy mà có một cô gái ở trong viện đi lại, ta nghĩ..."
Tiêu Cửu Uyên lời còn chưa dứt, sau lưng sắc mặt của Mạc viện
trưởng cũng đen lại, trong lòng mắng to Tiêu Cửu Uyên, mắt thấy Tiêu Cửu
Uyên thật dẫn người đi ra ngoài, vội vàng kêu lên: "Cho ngươi, cho ngươi."
Tay hắn vừa nhấc, một chìa khóa ném tới, Tiêu Cửu Uyên giơ tay lên
tiếp nhận, sau đó quay đầu hướng Mạc viện trưởng nói cám ơn: "Đa tạ."
Hắn vừa nói nhìn về Vân Thiên Vũ, ý bảo Vân Thiên Vũ đi theo hắn
tới phòng khảo nghiệm linh lực, Vân Thiên Vũ vội vàng đi theo, phía sau
Mạc viện trưởng giận đến đấm ngực dậm chân mắng to Tiêu Cửu Uyên,
cuối cùng hắn gãi đầu tức giận nói: "Tại sao không nói cho ta biết tiểu nữ
oa kia là ai, chẳng lẽ không biết ta sẽ ăn không ngon ngủ không yên sao?"
Mạc viện trưởng nói xong, những thủ hạ trong bóng tối phụ trách bảo
vệ lão đều trượt chân, thiếu chút nữa té nhào trên đất.
Bọn họ cho rằng viện trưởng tức giận như vậy bởi vì việc làm của Ly
thân vương gia, không nghĩ tới lại là bởi vì người ta không có nói cho lão
biết nữ nhân kia là ai.
Viện Trương đại nhân thật là làm cho người ta không nói được lời nào.