THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 122

Cô ăn trực nhà Kiều Phong biết bao nhiêu cơm, nên bây giờ báo đáp

quần chúng nhân dân cũng là hợp lý.

Tiểu Du Thái rất tò mò với tài nấu ăn của Kiều Phong. Chủ yếu là vì

trong mắt cô Kiều Phong vẫn tồn tại như một cao nhân thế ngoại, cô vừa
nghĩ đến hình tượng một con người vĩ đại đến điên cuồng như vậy lại cầm
muôi cầm xẻng đã cảm thấy thế giới này loạn hết rồi.

- Lúc nấu cơm anh ta trông như thế nào, có đẹp trai không? Có tấm ảnh

nào chụp không? Kể cả chỉ từ sau lưng thôi cũng được.

Lam Sam hơi sửng sốt, thật ra cô chưa bao giờ để ý xem anh nấu cơm

như thế nào, chỉ cần biết cơm anh ta nấu thế nào thôi. Kiều Phong đẹp thì
có đẹp, nhưng chẳng phải dạo này cô toàn đem mắt anh đi bón phân rồi sao,
nên lúc nào nhìn mặt anh cô đều có một cảm giác tội tội, như kiểu tâm tính
đà điểu không muốn ai đến gần. Vừa nghĩ đến đây, chẳng phải cô càng lúc
càng dựa dẫm vào anh y hệt Schrodinger sao?

Nhớ đến chú mèo ú có cái tên kỳ quái này, Lam Sam liền hỏi Tiểu Du

Thái:

- Cậu đã bao giờ nghe nói đến Schrodinger chưa?

- Nghe nói rồi, một tên biến thái.

- Như thế nào?

- Anh ta nhốt con mèo vào phòng khí đốc rồi hỏi liên tục không ngừng

xem con mèo đó đã chết chưa, nói chung là bị thần kinh. – Để nghiên cứu
về Kiều đại thần, Tiểu Du Thái đã từng điều tra về cái tên này nhưng cô vẫn
mãi không thể hiểu nổi tại sao có kẻ đối xử tàn nhẫn với một con mèo như
thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.