THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 128

Lý do này không đủ sức để giải vây cho cô đâu, chỉ có cái đồ ngu si dốt

nát mới đến siêu thị mua thức ăn vào giờ sắp đóng cửa thôi.

Kiều Phong nhận túi thức ăn, ghét bỏ mà lắc đầu, không biết là ghét vì

nhiều đồ ăn quá hay càng ghét cô đây. Anh lạnh nhạt lườm cô:

- Ngu ngốc.

Ánh mắt đầy khinh bỉ của anh khiến Lam Sam đột nhiên sững sờ liên

tưởng đến sự “hờn giỗi” mà Tiểu Du Thái từng nhắc đến, rồi lại nghĩ đến
những điều Tiều Du Thái thao thao bất tuyệt cả tối nay, sau đó cô hoảng hốt
lo sợ biết đâu sau một giây Kiều Phong quay sang dí trán cô giống như Lan
Hoa Chỉ của các má mì.

… Mẹ ơi!

Lam Sam cố gắng ra sức lắc đầu vứt bỏ những suy nghĩ bát nháo này, cô

phát hiện ra đáng lẽ cô không thể tiếp tục đùa cợt với Tiểu Du Thái nữa…

Kiểu Phong nhìn thấy thái độ kỳ quặc của cô, cho rằng cô đang chột dạ.

Anh là người hay mềm lòng, định an ủi Lam Sam một hai câu, lại thấy
Schrodinger vừa rời mắt đã kêu meo meo bên cạnh.

Lam Sam không dám để Kiều Phong đợi lâu, vội vàng chạy mất.

….. ****…..

Một ngày làm việc thứ hai đầu tuần vô cùng thuận buồm xuôi gió, cô

hoàn thành công việc và tan ca sớm hơn tầm 10 phút đồng hồ. Đúng lúc
Kiều Phong phải trì hoãn ở lại trường một lúc, nên khi Lam Sam gõ cửa nhà
anh, anh vẫn đang nấu cơm.

Kiều Phong đeo một cái tạp dề màu xanh da trời, trên đầu buộc một cái

khăn hoa theo phong cách hiphop thay cho mũ đầu bếp, một bộ trang phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.